Khương Tố Oánh ăn một chút, vô tình ngẩng đầu lên, phát hiện Liêu Hải Bình chưa ăn một miếng nào. Món thịt thơm phức nằm trong đĩa trước mặt hắn, nhưng hắn chỉ nhìn mà không cắt một miếng nào.
Khương Tố Oánh không khỏi ngạc nhiên, suy nghĩ một chút thì bỗng hiểu ra.
Dao nĩa cần phối hợp bằng hai tay, trong khi Liêu Hải Bình bị thương ở tay phải, muốn ăn cũng không được. Dù vậy, ánh mắt hắn vẫn bình thản, không có ý định quấy rầy Khương Tố Oánh trong bữa ăn hay cầu cứu cô, chỉ lặng lẽ ngồi đó.
Khương Tố Oánh nhìn thấy, do dự.
Một giây, hai giây, ba giây.
Cuối cùng cô đứng dậy, nhẹ nhàng di chuyển đĩa từ trước mặt Liêu Hải Bình sang bên mình. Dao nhanh chóng cắt thịt bò thành những miếng mỏng vừa miệng. Như vậy, Liêu Hải Bình chỉ cần dùng tay trái cầm nĩa là có thể ăn được.
“Nếu vẫn thấy miếng lớn, cứ nói với tôi.” Khương Tố Oánh đẩy đĩa trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play