"Yến Quy."
Phong Quang nhắc lại một lần tên của hắn, đôi mắt sáng của cô hơi cong, "Tôi nhớ kỹ anh rồi."
Yến Quy cười một tiếng. Tiếng cười kia lại nhẹ cực kỳ.
Cô lưu loát trèo lên cửa sổ, đứng lên bệ cửa rồi lại nhẹ nhàng nhảy xuống, đứng phía bên kia tường. Phong Quang cúi người đi giày cẩn thận, lại cởi chiếc áo màu vàng cột bên hông ra, cách cửa sổ ném cho hắn.
"Thầy bói, cảm ơn áo của anh. Nếu lần sau có cơ hội gặp mặt, tôi mời anh ăn cơm."
Cô vẫy tay với hắn rồi nhẹ nhàng rời đi, rất nhanh đã không còn thấy bóng dáng cô qua cửa sổ nữa.
Yến Quy cầm áo của mình đứng trong chốc lát. Một lúc sau, hắn che lại mũi mình, ghét bỏ nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT