Lãnh Dạ lạnh nhạt nói: "Có thể ép cô ra khỏi lớp này thì dùng bất cứ cách gì cũng không ấu trĩ."
"Anh!"
Phong Quang bị lời nói không biết xấu hổ của hắn chọc tức. Nói thật, đối với loại người ngay từ đầu đã tỏ vẻ ngang nhiên chơi xấu như thế, thì dù cô nói bất cứ điều gì cũng không thể ảnh hưởng tới hắn được.
Lúc này, Thượng Quan Nhiên, Nam Cung Vân và Tô Tường Vi vừa vào lớp đã cảm thấy bầu không khí giương cung bạt kiếm trong phòng. Thượng Quan Nhiên và Nam Cung Vân biết Lãnh Dạ, nhưng bọn họ cũng rất kinh ngạc khi thấy Lãnh Dạ tới trường cấp 3 Đế quốc, mà từ ánh mắt đầu tiên khi Tô Tường Vi nhìn thấy Lãnh Dạ, cô ta liền ngơ ngẩn.
Cùng lúc, khi Lãnh Dạ nhìn thấy Tô Tường Vi đứng ở cửa, hắn cũng ngây ra.
Người ngoài không hề biết, ngay khi ánh mắt bọn họ đối diện nhau, liền xuất hiện một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu, khiến ánh mắt bọn họ dây dưa không dứt. Đây là một cảm giác hết sức vi diệu, tim đập nhanh đã không tính là gì, mà loại cảm giác quen thuộc vượt qua không gian và thời gian này cũng đủ khiến bọn họ... liếc mắt một vạn năm.
Sau đó, Lãnh Dạ bị đấm một cú lên mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT