Nghe Lục Sâm nói xong, Phong Quang thiếu chút nữa liền ngã từ trên ghế xuống, cô không dám tin mà mở to hai mắt, "Anh nói gì? Tôi... lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, tôi lôi kéo tay anh... còn nói tôi muốn sinh con cho anh?"
"Là thế này." Lục Sâm như đang nhớ lại cảnh tượng lúc đó, đôi mắt cười của hắn hơi cong, sự ôn nhu trong mắt càng thêm động lòng người, "Lúc trước Phong Quang ngay lần đầu tiên gặp mặt đã mời anh cùng sinh một đứa trẻ, nói thực, anh cũng bị dọa sợ."
Chẳng phải vậy sao? Một người phụ nữ bỗng nhiên mời một người đàn ông sinh con, đây chẳng phải còn kinh khủng hơn cả mấy người phụ nữ dùng tờ rơi quảng cáo "bỏ tiền cầu con" kia à?
Phong Quang thật sự khó mà tưởng tượng nổi mình sẽ to gan nói như vậy với một người đàn ông xa lạ, nhưng nhìn mặt Lục Sâm tuyệt đối không có vẻ gì là đang nói dối, nói cách khác chính là hắn đang nói sự thật, mà Phong Quang luôn biết biểu hiện sau khi uống rượu của mình không tốt lắm nhưng cũng không tính là tệ, thông thường sau khi uống say, chính cô cũng không thể kiểm soát được bản thân sẽ làm ra chuyện kỳ quặc gì. Lục Sâm này ấy mà, đã ôn nhu lại săn sóc, còn đúng là hình mẫu lý tưởng trong cảm nhận của cô, có khi nói không chừng cô sẽ làm ra chút chuyện không rụt rè thật...
Phong Quang giơ tay che mặt, cảm thấy không chỗ dung thân.
Lục Sâm lại cười nói: "Phong Quang không cần ngượng ngùng, anh vẫn luôn cảm thấy thật may mắn rằng ngày đó Phong Quang đã kéo anh chứ không phải người đàn ông khác. Có thể gặp gỡ Phong Quang, đối với anh chính là chuyện tốt nhất trên đời."
Phong Quang áy náy, hóa ra trước kia cô không chỉ kết hôn với Lục Sâm để trả thù Thẩm Hành, hơn nữa còn là chính cô chủ động trêu chọc Lục Sâm nữa. Nghĩ như vậy, cô thật có vẻ quá xấu xa!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT