Khi Tống Vũ Tinh về đến nhà đã là mười một giờ đêm.

Chủ yếu là công việc, sau khi làm xong việc thì về nhà, rất ít có khi nào vượt quá mười giờ. Sau khi vào nhà còn phải tiếp tục xử lý một vài vấn đề công việc nữa.

Vì nàng là một nữ giới có mục tiêu theo đuổi nên thật sự không cảm thấy có hứng thú với mấy thứ như cuộc sống giải trí cho lắm.

Đương nhiên là hai buổi tối này, nàng đều đặc biệt cùng Lâm Bắc Phàm ra ngoài chơi.

Không chỉ không cảm thấy mệt mà ngược lại còn thấy vui nữa.

Tình cảm giữa hai người nhanh chóng tăng lên.

Nói là bạn bè nhưng lại chỉ cách người yêu một chút thôi, thuộc kiểu cảm giác trên tình bạn, dưới tình yêu ấy.

“Lẽ nào đây chính là yêu sao?” Gương mặt của Tống Vũ Tinh vừa đỏ vừa nóng, cảm thấy càng ngày càng không giống mình.

Vào nhà, nàng cầm điện thoại lên, phát hiện ra có vài tin nhắn chưa đọc.

Liễu Như Mi: Tinh cách cách, ta định về nước tới thăm ngươi nè, có vui không?

Liễu Như Mi: Lạ thật, sao đến giờ vẫn chưa trả lời tin nhắn?

Liễu Như Mi: Không phải lại bận công việc nữa đấy chứ?

Liễu Như Mi: Một bệnh viện có thể có bao nhiêu chuyện mà làm?

Liễu Như Mi: Có đó không vậy?

Đây là một người bạn vô cùng thân của nàng, từ nhỏ đến lúc học đại học đều học chung một trường, quen biết mười mấy năm cho nên quan hệ vô cùng tốt, cũng chính là bạn thân mà người ta thường nói.

Hai người các nàng gần như không có gì giấu nhau, ngày nào cũng có thể nói vài câu.

Tống Vũ Tinh lập tức trả lời.

Tống Vũ Tinh: Đây!

Đối phương cũng trả lời ngay.

Liễu Như Mi: Suýt chút nữa ta tưởng ngươi lại mất tích rồi đấy! Hai hôm nay ngươi làm gì thế, muộn như vậy mới trả lời tin nhắn?

Tống Vũ Tinh: Hai tối này ta đều đi với bạn mà!

Liễu Như Mi: Đi với bạn? Ngoại trừ một người bạn như ta ra, ngươi còn có bạn nào nữa? Hơn nữa còn là bạn tối rồi còn đặc biệt đi cùng…

Liễu Như Mi: Khai ra mau, không phải ngươi đi với tình lang đấy chứ? Hay lắm Tống Vũ Tinh, vậy mà lại tìm bạn trai sau lưng ta, trong lòng ngươi còn có ta nữa không? (Nấm hương gầy màu xanh.jpg)

Không hổ là bạn thân, từ một chút dấu vết nhỏ đã nhìn ra được tình hình của đối phương rồi.

Tống Vũ Tinh: Nói vớ vẩn gì đó? Ngươi còn không nghiêm túc như vậy nữa là ta không để ý đến ngươi nữa đâu! (Giận dữ.jpg)

Liễu Như Mi: Được rồi, chỉ cần ngươi nói cho ta biết người đàn ông đó của ngươi là ai thì ta sẽ không đau lòng nữa!

Tống Vũ Tinh: …

Liễu Như Mi: Ta cũng chỉ quan tâm ngươi thôi mà, người lớn như vậy cũng chưa từng yêu bao giờ, quá thiếu kinh nghiệm! Nếu bị một tên cặn bã nào đó lừa đi thì lỗ to!

Tống Vũ Tinh: Nói cứ như ngươi từng yêu đương rồi ấy!

Liễu Như Mi: …

Liễu Như Mi: Tuy ta chưa từng yêu đương nhưng ta đã đọc mấy trăm bộ ngôn tình, sớm đã thấy nhiều hiểu rộng, mình đầy kinh nghiệm! Đôi mắt của ta chính là máy giám định cặn bã, có thể giúp ngươi giám định chất lượng của đối phương!

Liễu Như Mi: Chị em tốt, mau nói đi, ngươi muốn ta gấp đến chết luôn sao?

Tống Vũ Tinh: Được rồi, ta nói với ngươi là được chứ gì, hắn tên là Lâm Bắc Phàm, năm nay hai mươi tuổi. Chẳng qua chúng ta chỉ mới quen nhau có hai ngày, bây giờ là quan hệ bạn bè, vẫn chưa bắt đầu yêu đương!

Liễu Như Mi: Lâm Bắc Phàm? Ngươi không định nói với ta đối tượng yêu đương của ngươi chính là tên đại thiếu gia bất tài, cả ngày ăn chơi đàng điếm của tập đoàn Lâm thị đó đấy nhé?

Tống Vũ Tinh: Chính là hắn! Nhưng, hắn cũng không bất tài đâu…

Tống Vũ Tinh: Hắn không hề quá đáng như trong lời đồn đãi bên ngoài! Có khả năng hắn hơi đa tình nhưng thật ra hắn là một người đàn ông tốt có lòng trách nhiệm, quan tâm, dịu dàng, ở bên cạnh hắn ta rất vui vẻ! Ta cảm thấy hắn chính là bạch mã hoàng tử mà ta vẫn luôn chờ đợi!

Liễu Như Mi: Tống Vũ Tinh, ngươi thật sự trúng độc tình rồi!

Liễu Như Mi: Hắn quan tâm và dịu dàng với ngươi chỉ vì muốn lừa ngươi mà thôi! Hắn đều đối xử với mỗi một cô gái ở hội đêm như thế hết! Đợi sau khi lên giường rồi sẽ khôi phục bộ mặt thật thôi!

Liễu Như Mi: Nữ nhân nhất định phải bảo vệ tốt bản thân!

Liễu Như Mi: Ta khuyên ngươi mau cắt đứt với hắn ngay đi, bằng không sẽ lún sâu vào mất!

Nhưng cho dù bạn thân có nói thế nào thì từ đầu đến cuối Tống Vũ Tinh vẫn tin vào ánh mắt của mình.

Tống Vũ Tinh: Được rồi, không nói với ngươi nữa, tình cảm của ta, tự ta quyết định! Đã không còn sớm nữa, ngủ ngon!

Bắc bán cầu, nước Mỹ, trong một căn nhà sang trọng.

Một nữ tử tuyệt sắc nằm trên giường nổi giận bất bình: “Người chị em tốt này của ta thật sự trúng độc tình rồi, khuyên kiểu gì cũng không nghe, tên đàn ông cặn bã đó có gì tốt? Đàn ông quyến luyến hội đêm, cả ngày ăn chơi đàng điếm đều không phải đàn ông tốt gì! Chết tiệt, vậy mà còn ảnh hưởng đến tình cảm giữa chị em chúng ta! Bây giờ mình phải về ngay, mình nhất định phải lật bộ mặt thật của hắn!”

Nói rồi nàng lập tức thu dọn hành lý chuẩn bị về nước.

Lúc này, nàng phát hiện ra một lá thư mời gần như phủ bụi, ánh mắt lóe lên.

Hai ngày bất tri bất giác trôi qua.

Trong hai ngày này, trên cơ bản ngày nào Lâm Bắc Phàm cũng sẽ đi thăm nam chính Tiêu Thần một lần.

Nhìn thấy hắn ta vẫn nằm trên giường như cũ là thấy vô cùng vui vẻ.

Sau đó, hắn đi tới bệnh viện Tống thị đón Tống Vũ Tinh, cùng nhau đi ăn tối, sau đó lại ra ngoài dạo phố, hoặc là làm ít tiết mục khác.

Hai người đều không biết mệt, tình cảm càng lúc càng tốt.

Bọn họ gần như chỉ cách nhau một cửa sổ giấy, chọc cái là thủng.

Nhưng hôm nay, đột nhiên quản gia dẫn một người tới xuất hiện trước mặt hắn.

“Thiếu gia, lão gia nói bây giờ ngươi đã không còn nhỏ tuổi nữa, cũng nên tiếp xúc với công việc ở tập đoàn! Đây là thư ký mà lão gia sắp xếp cho ngươi, có bằng thạc sĩ ngành quản lý đại học Harvard, hơn nữa còn từng làm công việc đầu tư rất có tiếng ở phố Wall hai năm, năng lực vô cùng xuất sắc! Ngươi có gì không hiểu có thể hỏi nàng!”

Lâm Bắc Phàm quay đầu nhìn qua, chỉ thấy quản gia dẫn một nữ tử tuyệt mỹ đi tới.

Cô gái cao gần một mét bảy, dáng người thướt tha, mặc một chiếc váy ngắn màu đen không biết là của hãng gì và áo sơ mi màu tím, thoạt nhìn tổng thể vô cùng hài hòa, tràn ngập cảm giác thời thượng.

Làn da của nàng vô cùng trắng, ngũ quan tinh tế giống như được trời điêu khắc ra, để mái tóc quăn màu hạt dẻ, đeo một cặp kính gọng đen.

Thoạt nhìn xinh đẹp cao ngạo nhưng lại mang theo chút khí chất quyến rũ.

Lâm Bắc Phàm biết người này, thậm chí còn có thể nói là vô cùng quen thuộc.

Tên của nàng là Liễu Như Mi, bạn thân của nữ chính Tống Vũ Tinh.

Tuy không phải nữ chính nhưng lại là nữ phụ vô cùng quan trọng.

Các phương diện của nàng đều xuất sắc vô cùng, sở hữu dung mạo hơn người, sở hữu học lực khiến người ngưỡng mộ, còn sở hữu năng lực làm việc vô cùng xuất sắc nữa.

So với nữ chính, nàng chỉ thiếu mỗi khí vận mà thôi.

Ở kiếp trước, bởi vì nữ chính Tống Vũ Tinh chủ động theo đuổi hắn khiến Liễu Như Mi nổi giận bất bình, vì thế chấp nhận lời mời của cha hắn, trở thành thư ký riêng của hắn.

Mục đích chính là để nằm vùng bên cạnh hắn thu thập bằng chứng, vạch trần bộ mặt thật của hắn, khiến Tống Vũ Tinh từ bỏ.

Kết quả, cùng với việc giao lưu càng ngày càng nhiều, bản thân nàng cũng lún vào, còn thường xuyên giúp hắn bày mưu tính kế, đối phó với mấy nam chính kia.

Không ngờ trọng sinh một lần, nàng lại tới bên cạnh mình trước, giống y như lúc đầu, không hề thay đổi.

“Mi nương, đã lâu không gặp!”

Lâm Bắc Phàm nhìn dung mạo tuyệt thế này, nhớ lại quá khứ mà ngây người thất thần.

Liễu Như Mi lại lộ ra vẻ mặt chán ghét.

À, quả nhiên là một đại thiếu gia đa tình, nhìn thấy người đẹp là mắt dựng thẳng, chó không đổi được tính ăn cứt.

Nàng lạnh lùng nói: “Chào ngươi, Lâm tiên sinh! Ta tên là Liễu Như Mi, có bằng thạc sĩ ngành quản lý đại học Harvard, hơn nữa đã làm công việc đầu tư ở phố Wall hai năm, lấy được thành tích nhất định! Cha ngươi mời ta tới đây đảm nhiệm chức thư ký riêng của ngươi, phụ trách một vài công việc trong công tác của ngươi!”

“Chào ngươi, Liễu Như Mi, rất vui được gặp ngươi!” Lâm Bắc Phàm cười bảo.

“Nhưng ta gặp ngươi lại chẳng thấy vui tí nào cả! Có lời nói trước, ta chỉ phụ trách chuyện công việc của ngươi, còn mấy chuyện vớ vẩn đó của ngươi, ta tuyệt đối sẽ không dính vào! Ngoài ra còn có một điểm nữa, nếu ngươi không có cách nào khiến ta hài lòng vậy ta sẽ lập tức rời đi!” Liễu Như Mi hừ lạnh, cũng không hề nể mặt một đại thiếu gia như hắn chút nào.

“Đương nhiên, ngươi có tự do ở phương diện này mà, Mi nương!” Lâm Bắc Phàm cười với vẻ không để ý.

Bây giờ ngươi lạnh lùng bao nhiêu thì sau này sẽ nhiệt tình bấy nhiêu!

Liễu Như Mi có hơi ngơ ngác: “Ngươi… vừa rồi gọi ta là gì?”

“Mi nương đó! Ta thấy một chữ Mi trong tên của ngươi, con người lớn lên cũng khá xinh đẹp cho nên mới gọi ngươi là Mi nương!”

Liễu Như Mi giống như con mèo bị giẫm phải đuôi, kêu lên: “Mi nương này vừa nghe đã không phải từ hay gì rồi! Không được gọi ta là Mi nương, ta có tên đầy đủ, gọi ta là Liễu Như Mi!”

“Rồi, Mi nương!”

“Ngươi có thể gọi ta là Như Mi, Liễu tiểu thư, hoặc gọi ta một tiếng thư ký Liễu!”

“Ta biết rồi, Mi nương!”

“…”

Sau khi tranh chấp vài lần mà Lâm Bắc Phàm vẫn không thay đổi, làm Liễu Như Mi tức đến mức trợn tròn mắt, muốn giết người.

Quản gia thấy cục diện có hơi căng thẳng, vì thế bảo: “Liễu tiểu thư, thiếu gia chỉ nói đùa với ngươi mà thôi!”

“Yên tâm, tuy ta là một cô gái nhưng không nhỏ nhen như vậy đâu!” Liễu Như Mi nghiến răng nghiến lợi: “Thiếu gia, bây giờ đã không còn sớm nữa, có phải ngươi nên bắt đầu làm việc rồi không? Nếu ngươi làm biếng, ta có thể trực tiếp báo cáo với lão gia và phu nhân, ngươi cứ đợi bị bọn họ trừng trị đi!”

Lâm Bắc Phàm nghĩ ngợi, quả thật nên bắt đầu làm việc rồi.

Muốn đối phó với mấy nam chính đó nhất định phải có sự ủng hộ của sự nghiệp mới được.

“Ta phụ trách công việc gì?”

Quản gia vội vàng đáp: “Thiếu gia, ngươi có thể chọn đảm nhiệm chức phó giám đốc một bộ phận bất kỳ nào trong tập đoàn chúng ta, hoặc là phó tổng giám đốc của công ty con, phụ trách một công việc nào đó! Đợi sau khi có thành tích lại điều chức sau!”

Đây chính là ưu thế của cậu ấm nhà giàu, khởi bước không phải giám đốc thì là tổng giám đốc, không biết đã vượt qua bao nhiêu người bình thường rồi!

Điểm cuối mà vô số người bình thường cố gắng cả đời lại chỉ là khởi điểm của hắn mà thôi!

“Nếu đã như vậy, ta sẽ chọn công ty đầu tư Lâm thị!”

Vì đối với một người trọng sinh như hắn mà nói, nắm giữ nhiều thông tin biết trước như vậy, đầu tư chính là một nghiệp vụ dễ có thành tích nhất và kiếm được tiền nhất!

Hắn vô cùng tự tin mình có thể vùng dậy nhanh hơn kiếp trước!

“Được, thiếu gia, ta sẽ kêu người sắp xếp cho ngươi!”

Thấy thiếu gia nhà mình định nghiêm túc làm việc, quản gia vô cùng vui vẻ: “Ngoài ra, chức vụ hiện tại của ngươi là phó tổng giám đốc của công ty con! Theo quy định của tập đoàn chúng ta, công ty sẽ phối một chiếc xe công vụ, một thư ký, một tài xế kiêm vệ sĩ cho ngươi! Xe và thư ký thì ngươi đã có, còn thiếu một tài xế kiêm vệ sĩ nữa! Ngươi xem, người này là ngươi tự chọn hay là chúng ta sắp xếp?”

“Để ta tự làm!”

Lâm Bắc Phàm nhớ trong bộ phận bảo vệ của tập đoàn bọn họ có một mãnh nhân, kiếp trước đi theo hắn, vô cùng trung thành.

Cho nên lần này lại điều hắn ta tới tiếp đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play