Hai năm qua, Tống gia vẫn duy trì mối quan hệ với bọn họ, có chuyện lớn chuyện nhỏ gì xảy ra, Tống gia cũng sai người tới tặng lễ. Dịp lễ tết cũng chưa từng quên. Hai nhà dù không thân mật nhưng vẫn có đáp lễ, duy trì mối quan hệ này. Người không biết nội tình sẽ cho rằng bởi Liên Hoa Nhi từng là con dâu Tống gia, nhưng người chỉ cần biết một chút tin tức sẽ hiểu đây là do mối quan hệ với Trầm gia.
Liên lão gia tử đã mất, Tống Hải Long chắc chắn sẽ đến phúng viếng. Đây là chuyện đã được nhà Liên Mạn Nhi dự đoán từ trước.
Liên Thủ Tín và Ngũ Lang vội vàng đứng dậy đi về nhà cũ, tiểu Thất cũng được dẫn theo. Tuy tiểu Thất còn nhỏ nhưng cũng giống Ngũ Lang năm đó, muốn sớm đi theo cha và ca ca gặp gỡ nhiều người, học tập cách giao tiếp. Sau đó Trương thị cũng đi nhà cũ.
Liên Mạn Nhi không đi, nàng ở lại nói chuyện với Lý thị, còn gọi người hầu trong nhà tới hỏi chuyện mấy ngày qua rồi mới về Tây phòng ngủ bù.
“Chờ ông ngoại và cậu của ta tới thì gọi ta dậy.” Trước khi ngủ, Liên Mạn Nhi đã dặn lại như vậy.
Tới phủ thành mấy ngày, bởi vì bận rộn chuyện mua điền trang và sắp xếp công việc trong điền trang mà Liên Mạn Nhi chưa từng nghỉ ngơi cho tốt, hơn nữa một đêm đi đường xóc nảy không chợp mắt, nàng thật sự mệt mỏi. Nhưng nàng vừa bắt đầu ngủ thì Liên Diệp Nhi tới, sau đó Ngô Vương thị cũng dẫn Liên Chi Nhi tới.
Không ai tới Tây phòng quấy rầy Liên Mạn Nhi nhưng Liên Mạn Nhi vì nghe thấy tiếng động nên đã tỉnh dậy. Nàng vừa chỉnh trang lại vừa thầm lắc đầu thở dài. Đúng như lời của mọi người, trong nhà có người mất, trong vòng mấy ngày cả nhà ai cũng đừng nghĩ tới chuyện nghỉ ngơi. Làm lễ tang còn phiền toái, mệt nhọc hơn cả tổ chức hôn lễ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT