Hiện nay các cháu gái đã xuất giá của Liên lão gia tử cũng chỉ có một mình Liên Chi Nhi. Liên Chi Nhi tự có tiền riêng, hơn nữa tám chín phần mười là Ngô gia sẽ bỏ ra số tiền này chứ không cần Liên Chi Nhi bỏ vốn riêng.
Liên Thủ Tín không lập tức trả lời mà nhìn Liên Mạn Nhi một cái.
“Cha, số tiền này để con và tỷ cùng chia đều đi.” Liên Mạn Nhi liền nói, dù nàng chưa xuất giá nhưng nàng cũng có tiền riêng, hơn nữa còn là tiền do tự tay nàng kiếm ra.
“Để cho Chi Nhi bỏ đi, cháu chỉ là một tiểu cô nương, còn chưa lấy chồng nữa.” Ngô Vương thị liền nói.
“Chưa lấy chồng cũng không sao, đây cũng là lòng hiếu thuận của nàng.” Liên Thủ Tín liền nói. Vốn theo tính toán của hắn thì chỉ cần nhà mình bỏ phần tiền này ra, trên danh nghĩa sẽ nói là con gái của mình bỏ ra. Hơn nữa dù Liên Chi Nhi là con gái duy nhất đã xuất giá thì Liên Thủ Tín cũng định để một phần là Liên Mạn Nhi bỏ ra.
Giống như lúc Liên lão gia tử hấp hối, Liên Thủ Tín kiên trì muốn cho Liên lão gia tử nhìn mặt Ngũ Lang, Liên Mạn Nhi và tiểu Thất, hiện tại Liên Thủ Tín cũng hi vọng mấy hài tử nhà mình có thể đứng trước.
Ngũ Lang và tiểu Thất thì không cần phải nói, chỉ còn Liên Chi Nhi và Liên Mạn Nhi. Hai đứa cháu gái này không phải canh trước linh đường của Liên lão gia tử nên Liên Thủ Tín muốn dùng cách khác để làm nổi lên sự tồn tại và lòng hiếu thảo của Liên Chi Nhi và Liên Mạn Nhi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT