Tựa như xác nhận lời nói vừa rồi của Trần Tinh Nhiên, ngay giây tiếp theo, hình ảnh trong trận đấu giả lập bỗng nhiên thay đổi.
“Bốp ——”
Anh trai Khoát Đao lại tung ra một nhát chém ngang, quét thẳng về phía Đổng Kỳ Dật. Khi tất cả mọi người đều nghĩ rằng Đổng Kỳ Dật, với lượng máu còn lại cực thấp chắc chắn sẽ thua, thì ngay khoảnh khắc ấy, hắn bất ngờ nghiêng người sang một bên, suýt soát tránh khỏi lưỡi đao.
Ngay sau đó, hắn nhẹ nhàng lướt lên, thanh kiếm dài vạch một vệt sáng lạnh trong không khí. Mũi kiếm lướt sát theo đường vung của lưỡi đao, tiếng kim loại ma sát vang lên chói tai, tia lửa bắn tung tóe.
Anh trai Khoát Đao hoàn toàn không ngờ tới chiêu này, muốn lùi về phòng thủ thì đã quá muộn. Sau khi nhận sát thương trực diện, anh ta cố gắng giành lại thế chủ động trong tấn công, nhưng Đổng Kỳ Dật không hề cho anh ta cơ hội. Hắn tận dụng lợi thế linh hoạt của thanh kiếm dài, lập tức phản công, giữ nhịp độ tấn công trong tay.
Anh trai Khoát Đao rơi vào thế bị áp đảo liên tục, hoàn toàn bị Đổng Kỳ Dật dẫn dắt, không thể nào đẩy lùi hắn được. Một lần nữa, khi anh trai Khoát Đao thu đao về định phản công, Đổng Kỳ Dật lại nhẹ nhàng né tránh, lợi dụng khoảng trống khi đối phương điều chỉnh góc lưỡi đao để tung đòn tấn công, gây thêm sát thương lớn.
Bị đánh dồn dập, anh trai Khoát Đao ngày càng mất đi sự chuẩn xác, không còn áp đảo được Đổng Kỳ Dật như lúc đầu. Chỉ năm giây sau, lượng máu của anh ta bị quét sạch hoàn toàn, ngã gục ngay tại chỗ.
Đội của anh trai Khoát Đao mất đi một người đánh đột kích, lập tức rơi vào thế 4 chọi 3. Ngay sau đó, đội của Đổng Kỳ Dật không để cho họ có cơ hội thở dốc, nhanh chóng hội tụ tấn công, tập trung hỏa lực hạ gục chiến binh khiên đứng tuyến đầu.
Thắng bại đã rõ.
Từ thế trận cân bằng đến khi phân định kết quả, toàn bộ diễn biến diễn ra cực kỳ nhanh chóng, đến mức những người xem xung quanh thậm chí còn chưa kịp phản ứng.
“Đù, không thể tin được?”
“Cái này mà cũng có thể lật kèo?”
“Khoan đã, hồi nãy né lưỡi đao kiểu gì vậy? Sao mình không nhìn ra?”
“Thân pháp quá đỉnh, đúng là có kỹ thuật.”
Ngô Phi Ngang không để ý đến tiếng trầm trồ xung quanh, cậu ta quay đầu nhìn Trần Tinh Nhiên với ánh mắt đầy khó hiểu.
“Sao cậu biết Đổng Kỳ Dật sẽ thắng?”
“Khoát đao có trọng lượng lớn hơn vũ khí thông thường, nên khi đối đầu với kiếm dài, người dùng đao cần giữ lại ba phần lực để phòng thủ, đồng thời tận dụng sức từ eo và chân để phản ứng. Anh ta mỗi lần xuất chiêu đều dùng toàn lực, nhìn thì có vẻ mạnh mẽ, nhưng thực ra là tự khiến bản thân sơ hở.”
Trần Tinh Nhiên lắc đầu: “Chỉ cần nắm được cơ hội sẽ không còn đường phản công.”
Với người xuất thân từ gia đình võ thuật cổ truyền như Trần Tinh Nhiên, những chiêu thức tấn công vừa rồi của anh trai Khoát Đao non nớt chẳng khác gì một kẻ mới nhập môn. Chỉ cần nhìn thoáng qua, cậu đã có thể nghĩ ra hàng loạt cách để tung ra đòn kết liễu trong nháy mắt.
Những người trẻ tuổi... cách đánh vẫn còn quá bộc trực.
Nói xong, cậu đưa mắt nhìn xung quanh: “Khoang A91 ở đâu?”
“... Để tôi dẫn ông đi.”
Ngô Phi Ngang nghẹn lời, nhìn Trần Tinh Nhiên như vừa mới nhận ra con người thật của cậu, đánh giá từ trên xuống dưới rồi nói: “Không ngờ đấy, lý luận của ông vững chắc phết.”
Cũng đúng thôi. Học Viện Esport Thủ Đô là trường đào tạo game chuyên nghiệp hàng đầu, điểm đầu vào cao ngất ngưởng, không phải ai cũng có thể vào được. Dù Trần Tinh Nhiên chơi thực chiến không giỏi, đến nửa học kỳ vẫn chưa lên nổi bạch kim, nhưng điểm văn hóa và lý luận chắc chắn không tệ.
Trần Tinh Nhiên chỉ mỉm cười, không nói gì thêm.
Ngô Phi Ngang dẫn cậu đi về phía sau quán cà phê game. Một dãy khoang chơi đều có người ngồi, chỉ còn lại khoang A91 là trống.
“Anh họ tôi đang ở trại huấn luyện thanh thiếu niên của chiến đội AUG. Tôi đã nói với anh ấy rồi, hôm nay tranh thủ chút thời gian đặc huấn cho ông.”
Ngô Phi Ngang nói tiếp: “Lát nữa tôi gửi ID cho ông, ông lên mạng kết bạn với anh ấy, mở phòng võ đạo luyện vài trận. Có gì không hiểu thì hỏi thẳng, đừng khách sáo với tôi.”
“Vậy còn ông?”
“Tôi đi tìm chị gái ngọt ngào để kéo ranh, ông tự chơi đi.”
Ngô Phi Ngang vẫy tay, thấy Trần Tinh Nhiên vẫn đứng ngẩn người, liền thắc mắc: “Ông đứng đó thất thần làm gì vậy?”
“...”
Trần Tinh Nhiên nhìn khoang thao tác nửa trong suốt trước mặt, không biết bắt đầu từ đâu.
Cậu thử hỏi: “Cứ ngồi vào là được đúng không?”
“Ông có thẻ ID không?”
Trần Tinh Nhiên: “?”
Cậu lục túi áo một hồi, không có gì cả. Đành buông tay: “Không có.”
“Không có thẻ thì sao chơi được?!”
Ngô Phi Ngang tức tối: “Đợi đấy, để tao ra quầy mua cho mày cái mới.”
Nói xong, cậu ta rời đi. Trần Tinh Nhiên đứng tại chỗ, quan sát khoang thao tác trước mặt.
Vỏ ngoài màu bạc, thiết kế cực kỳ hiện đại. Nhìn tổng thể giống một chữ "C" viết hoa nghiêng, phần rỗng của chữ "C" làm bằng pha lê nửa trong suốt. Khắp khoang được điểm xuyết bởi các dải đèn ARGB rực rỡ, trông cực kỳ ấn tượng.
Trần Tinh Nhiên đưa tay ấn vào một nút bấm rõ ràng trên khoang thao tác. Một tiếng "cạch" nhỏ vang lên, phần pha lê tự động mở ra.
Bên trong khoang là lớp đệm da mềm mại. Khi cậu nằm xuống, ghế thao tác tự động điều chỉnh, ôm sát theo đường cong xương sống, khiến toàn bộ cơ bắp trên người cậu thả lỏng.
Cũng thoải mái thật.
Cậu thầm nghĩ.
Vừa mới nằm xuống chưa bao lâu, Ngô Phi Ngang đã quay lại, trên tay cầm một tấm thẻ trông giống như làm từ chất liệu thủy tinh.
Trần Tinh Nhiên tiện tay nhận lấy. Tấm thẻ ID có màu lam trong suốt nhẹ nhàng, trên đó còn in hình một người đàn ông, trên áo có dòng chữ 【ZMD】đồng phục của đội tuyển. Khuôn mặt sắc nét, đường nét nam tính đầy cuốn hút. Dù chỉ là một bức ảnh cắt ra, nhưng vẫn có thể thấy rõ đây là một soái ca thực thụ.
“Khụ khụ, quầy chỉ còn lại thẻ ID có hình đội trưởng Dương thôi.”
Ngô Phi Ngang tiện tay cắm thẻ ID vào khe đọc trên khoang giả lập, vừa làm vừa nói: “Dạo này bán chạy lắm.”
“Đội trưởng Dương?”
“Dương Vân Triệt, đội trưởng chiến đội ZMD đó.”
Ngô Phi Ngang nhìn cậu đầy khó hiểu: “Không thể nào, chơi game mà không biết đội trưởng Dương à? Tháng trước trong tiết giám định và thưởng thức chiến dịch kinh điển, thầy giáo còn giới thiệu rất kỹ mà.”
“À, nhớ rồi.”
Thực ra Trần Tinh Nhiên chẳng biết anh ta là ai. Nhưng để tránh bị lộ chuyện trí nhớ mình đang đứt đoạn, cậu thuận miệng phụ họa một câu.
“Vậy ông tự chơi đi, tôi đi kéo rank với chị dễ thương đây.”
Ngô Phi Ngang cười hì hì, giơ tay làm động tác cổ vũ: “Cố lên nhé, lên mạng nhớ add ID của anh họ tôi.”
“Biết rồi.”
Trần Tinh Nhiên bất đắc dĩ nói: “Đi đi.”
“Bái bai ~”
Ngô Phi Ngang tung tăng rời đi.
Trần Tinh Nhiên đóng khoang thao tác lại. Ngay sau đó, ánh sáng bên trong mờ dần, một màn hình thực tế ảo xuất hiện ngay trước mắt. Trên đó hiển thị hàng loạt biểu tượng trò chơi, nhưng nổi bật nhất chính là icon【Vận Mệnh】 mang phong cách thư pháp rồng bay phượng múa, lớn hơn hẳn những trò khác, vô cùng bắt mắt.
Trần Tinh Nhiên đưa tay nhấn vào biểu tượng 【Vận Mệnh】.
Ngay lập tức, trước mắt cậu tối sầm.
Cảm giác này thật kỳ diệu.
Biểu tượng trò chơi vừa rồi đột ngột phóng đại, sau đó nuốt chửng toàn bộ tầm nhìn của cậu. Cảm giác như đang lao đi trong một đường hầm thời không, những đường cong kỳ lạ và màu sắc giao thoa, xoắn xuýt vào nhau. Chỉ trong nháy mắt, mọi sắc thái đột nhiên hòa trộn, khung cảnh trước mặt đã hoàn toàn thay đổi.
Trần Tinh Nhiên hoàn hồn lại, cảm giác rõ ràng cơ thể mình có thể hoạt động.
Cậu cúi đầu, đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm chặt hai bàn tay.
Thật sự quá kỳ diệu.
Rõ ràng biết bản thân vẫn đang nằm trong khoang thao tác chật hẹp, nhưng chuyển động lại vô cùng tự nhiên. Giơ tay, nhấc chân, chạy nhảy— tất cả đều mượt mà đến mức cậu không hề cảm thấy sự tồn tại của khoang thao tác, cứ như thật sự đã bước vào một thế giới khác.
Hơn nữa mọi xúc cảm đều chân thực đến kinh ngạc. Đầu ngón tay truyền đến cảm giác chạm vào vật thể y như trong thực tế, không có chút gì khác biệt.
Nếu trên Trái Đất có trò chơi với công nghệ tân tiến thế này, chắc người chơi nào cũng phải phát điên lên mất.
Trong lòng Trần Tinh Nhiên thầm cảm thán.
【 Hoan nghênh đến với thế giới "Vận Mệnh" 】
Một giọng nữ dịu dàng vang lên bên tai.
【 Không tìm thấy dữ liệu nhân vật trên thẻ ID của bạn. Bạn có muốn tạo tài khoản mới không? 】
Một cửa sổ bật ra trước mắt.
Trần Tinh Nhiên đưa tay, nhấn xác nhận.
【 Hãy đặt tên cho tài khoản của bạn. 】
Cậu suy nghĩ một chút, rồi nhập vào hai chữ:
【 Dạ Thiêu 】
Đây là danh hiệu cậu luôn sử dụng trong giới cổ võ. Ở thế giới cũ của cậu, chỉ cần nhắc đến hai chữ "Dạ Thiêu", không ai trong giới cổ võ là không biết.
Sinh ra trong gia tộc Trần lâu đời về cổ võ, cậu tập võ từ nhỏ, năm tuổi đã bắt đầu làm quen với các loại binh khí, mười tuổi đạt đến trình độ tinh thông. Mười sáu tuổi, với đao pháp kinh diễm xuất chúng, cậu một bước thành danh trong giới cổ võ. Đến hai mươi tuổi, cậu giành được vinh quang tối cao, hai mươi lăm tuổi lập môn hộ riêng, mở võ quán của mình, có địa vị cao vời vợi trong giới.
Về quyền cước, Trần Tinh Nhiên có thể chỉ ở mức trung thượng, nhưng khi nói đến sử dụng binh khí, ngay cả cao thủ "Tiếu Xuân Đao" Vương Nhiễm cũng phải e dè ba phần. Cậu thông thạo mọi loại vũ khí, từ đao, thương, côn, bổng, đến búa, rìu, câu, xoa—không có thứ gì là cậu không thể sử dụng.
Năm đó, trận giao đấu giữa cậu và Vương Nhiễm tại võ quán, câu nói "Binh như long xà, quỷ thần khó tránh, kinh tài tuyệt diễm" mà Vương Nhiễm thốt lên vẫn luôn được lưu truyền trong giới cổ võ, khiến ai nghe cũng phải trầm trồ.
Giờ đây, khi bước vào một thế giới mới, cậu vẫn dùng danh hiệu 【 Dạ Thiêu 】.
Ngọn lửa bùng cháy giữa đêm tối, thắp sáng cả tinh hà.
【 Đặt tên thành công 】
【 Hãy chọn mức độ hiệu chỉnh động tác 】
Hiệu chỉnh động tác?
Trần Tinh Nhiên hơi sững lại.
Đọc chú thích bên cạnh, cậu mới hiểu ý nghĩa của tính năng này.
"Vận Mệnh" là một trò chơi siêu thực tế do tập đoàn game lớn nhất Liên Bang Lam Tinh phát triển trong hàng chục năm. Ngay khi ra mắt, trò chơi đã tạo nên một cơn sốt khổng lồ trong giới game thủ. Những trận chiến vũ khí lạnh đầy kịch tính, cùng chế độ đấu trường sinh tử trăm người đã khiến người chơi mê mẩn, giúp "Vận Mệnh" nhanh chóng trở thành trò chơi hot nhất hiện tại.
Tuy game lấy chiến đấu thực tế làm cốt lõi, nhưng nếu để người chơi tự học sử dụng vũ khí từ con số không, thì ngưỡng cửa sẽ quá cao. Không luyện mười mấy hai mươi năm, e là chẳng ai có thể thành thạo. Nếu vậy, đến khi thực chiến, người chơi chắc chắn chỉ biết cầm vũ khí mà chém loạn xạ, chẳng khác gì múa rìu qua mắt thợ.
Vì vậy hệ thống có tính năng hiệu chỉnh động tác. Nó sẽ tự động sửa động tác của người chơi, giúp từng đòn đánh trở nên chuẩn xác và có hiệu suất cao hơn. Nhờ vậy, ngay cả người chơi bình thường cũng có thể ra chiêu như cao thủ trong tiểu thuyết võ hiệp. Cơ chế này hạ thấp rào cản kỹ năng, giúp người chơi tập trung hơn vào chiến thuật và thời điểm ra đòn. Đồng thời, các trận đấu cũng trở nên mãn nhãn và hấp dẫn hơn.
Mức hiệu chỉnh càng cao, động tác càng chuẩn, người chơi không cần lo lắng về kỹ thuật ra đòn, chỉ việc bấm nút là có thể tung ra chiêu thức hoàn hảo.
Nhưng nếu chỉnh quá cao cũng có điểm bất lợi là mọi đòn đánh đều như rập khuôn theo sách giáo khoa, thiếu đi sự biến hóa. Trong giao đấu thực tế, rất dễ bị đối thủ nhìn thấu và bắt bài.
Ngoại trừ những người mới chơi, hầu hết ai cũng sẽ chỉnh tỷ lệ điều chỉnh động tác về khoảng 90%. Những người chơi có trình độ cao hơn thường đặt ở mức khoảng 60%.
Còn đối với tuyển thủ chuyên nghiệp, tỷ lệ điều chỉnh động tác hiếm khi vượt quá 50%, thường dao động trong khoảng 30% - 60%. Họ vừa đảm bảo ra chiêu chính xác, vừa có thể tùy theo thói quen cá nhân mà hình thành phong cách thao tác riêng biệt, mỗi người một kiểu, muôn màu muôn vẻ.
【Xin mời điều chỉnh tỷ lệ động tác】
Xem phần giới thiệu tốn một ít thời gian, thấy Trần Tinh Nhiên mãi chưa chọn, giọng nữ dịu dàng bên tai lại nhắc nhở.
“Không.”
Xem xong phần giới thiệu, Trần Tinh Nhiên nói: “Điều chỉnh tỷ lệ động tác về mức 0.”
【Tỷ lệ điều chỉnh động tác bằng 0, toàn bộ thao tác hoàn toàn tự do, nhưng có thể xảy ra tình huống ra chiêu thất bại hoặc không thể né tránh đòn tấn công. Hãy suy nghĩ kỹ trước khi chọn. Bạn có chắc chắn muốn đặt tỷ lệ điều chỉnh động tác về 0 không?】
Trần Tinh Nhiên khẽ mỉm cười, trong mắt ánh lên vẻ tự tin, như vừa nghe được điều gì thú vị.
Giọng cậu chắc nịch, không một chút do dự.
“Xác nhận.”
....
Editor: Xưng hô giữa thụ với bạn sẽ thay đổi tùy theo cảm xúc, có lúc tao-mày, khi thì tôi-ông, còn thụ thì tôi-ông nha, tại chưa quen thân!!!