Cơ Vị Tưu cụp mắt xuống, không nhìn y nữa, bình thản nói: “Thần đệ, tự nhiên cũng là thần.”
Không thì sao đây? Còn có thể là gì được?
Ngay từ đầu, Cơ Tổ đã luôn nhấn mạnh, ép hắn phải nhìn thẳng vào sự thật này — Quân là quân, thần là thần, dù có gần gũi đến đâu, tình cảm sâu đậm đến mấy, thì vẫn có ranh giới giữa quân thần.
Ngón tay bóp cằm hắn đột nhiên siết chặt, khiến người ta không thể chịu nổi, nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo lại buông lỏng. Cơ Vị Tưu có chút muốn xoa xoa cằm, nhưng lại thấy không cần thiết lắm. Hắn phủi nhẹ ống tay áo, đứng dậy định quỳ xuống nhận tội, nhưng khi đầu gối vừa gập xuống, hắn lại bị Cơ Tổ kéo lên, đẩy ngược trở về ghế.
Tay Cơ Tổ rơi xuống cổ hắn, một lực nhẹ nhàng bóp lấy yết hầu, khiến hơi thở của hắn trở nên khó khăn. Cơ Vị Tưu không động đậy, cũng không giãy giụa, chỉ ngước mắt nhìn y, cảm nhận hơi ấm ngột ngạt đến nghẹt thở đó.
Sự im lặng của hắn như một cái tát mạnh vào mặt Cơ Tổ. Rõ ràng là ban cho hắn thánh chỉ trống, quan tâm, yêu thương, chu đáo đến từng ly từng tí, vậy mà giờ đây, chỉ vì một hành động vượt quá giới hạn nhỏ nhoi này, lại bóp nghẹt cổ hắn.
Hắn không phải thần, vậy hắn là gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play