Hoa Vi Sơn núi non san sát nhau, bên ngoài nhìn có vẻ nguy hiểm nhưng bên trong lại rất tươi đẹp, có huyền tuyền, thác đổ, ao hồ trong vắt.
Trong số đó, Hồ Dao Quang là đẹp nhất, như mặt gương lưu ly được khảm vào thung lũng xanh mướt, muôn trùng sóng biếc.
Ở ven hồ, có sáu vị tu sĩ thiếu niên đang vừa đi vừa cười nói với nhau. Bọn họ mặc xuân sam khinh bạc, y sắc tươi sáng diễm lệ, phối sức đẹp đẽ quý khí, thậm chí có chút khoa trương.
Bóng nước phản chiếu hình dáng núi non, cũng phản chiếu nét tươi cười của bọn họ.
Hoa xuân thi nhau đua nở, nhưng ý cười của bọn họ lại nhàn nhạt ủ rũ.
Khi một người ở trong hoàn cảnh được hậu đãi, mọi mong muốn đều được đáp ứng, lại không có chí hướng lớn hơn, tâm trạng chán ngán thì sẽ theo thói quen lộ ra vẻ ủ rũ này.
Làm khách cũng có thể mệt mỏi, đãi khách lại phải vực lên mười hai phần tinh thần. Hai vị chấp sự Hoa Vi Tông đi theo sau lưng họ, lấy trích dẫn trong sách ra mà bình luận phong cảnh, xen kẽ vào đó giới thiệu lịch sử huy hoàng của tông môn mình.
Hai người phải dùng đủ mọi kĩ năng, nói năng lưu loát hùng hồn. Nhưng đám thiếu niên lang phú quý này lại chẳng có mấy hứng thú.
Vốn tưởng rằng dựa vào thân phận của bọn họ cũng nên do đại đệ tử Viên Thanh Thạch tự mình tiếp đón. Nhưng Viên Thanh Thạch bận đến mức không thấy bóng dáng đâu, Trần Hồng Chúc cũng đi tiếp đãi người khác.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play