Hoắc Bắc đương nhiên không biết Tề Sở đang làm cái gì, nhưng hắn không thể không thừa nhận, tốc độ đào hố thật sự là kinh người. Gia Lặc đứng bên cạnh không nhịn được mà tặc lưỡi: "Ổ sói của chúng ta vẫn còn, thực sự là do Tề Sở đã nương tay."
Chỉ dựa vào sức đào hố của Tề Sở, việc các con sói không bị chôn tại chỗ quả thực là may mắn.
Hoắc Bắc không để những con sói khác quấy rầy việc đào hố của Tề Sở, tuy không biết Tề Sở định làm gì nhưng cũng không ngăn cản, chỉ yêu cầu Tác Á và những người khác rời khỏi đây tránh để trì hoãn việc đào hố của Tề Sở.
"Lão đại, là đào bẫy sao?" Tác Á cẩn thận suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: “Trước đây ta từng bàn với nó về ý tưởng của ngươi, muốn đặt bẫy xung quanh ổ sói. Như vậy không chỉ dễ săn mồi mà còn có thể phòng tránh sự tấn công bất ngờ của các loài săn mồi khác.”
“Ngươi nói với nó rồi à?” Hoắc Bắc đúng là có ý tưởng này, nhưng chưa định để một con sói như Tề Sở gánh vác toàn bộ việc đó. Nhưng nhìn tinh thần làm việc của Tề Sở, rõ ràng là nó đã chuẩn bị gánh luôn việc đào tất cả các bẫy của bầy sói.
“Ta cũng không ngờ nó lại nhanh chóng đi đào hố như vậy, haiz.” Tác Á thở dài một hơi, có chút ngưỡng mộ nói: “Nó thật sự yêu ngươi, lão đại.”
Ai mà không muốn có một bạn đời một lòng một dạ chỉ hướng về mình chứ? Hành động của Tề Sở đã hoàn toàn chiếm trọn trái tim của Hoắc Bắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play