Tề Sở phát hiện, từ hôm Hoắc Bắc cắn cậu, Hoắc Bắc thường xuyên kéo về các loại con mồi, giống như muốn làm cho Tề Sở béo lên. Hoắc Bắc càng như vậy, Tề Sở càng buồn. Mỗi khi cậu nhét từng miếng thịt vào miệng, trong đầu chỉ toàn hình ảnh con hươu con bị cắn vỡ sọ.
"Lần sau, ta thật sự sẽ tuyệt thực." Sau khi cắn mạnh một miếng thịt nai sừng tấm, Tề Sở buồn bã nuốt xuống: "Tuyệt thực cùng lắm chỉ chết đói, vẫn còn hơn là bị cắn chết."
"Tề Tề." Tác Á cũng nhận ra mối quan hệ giữa Hoắc Bắc và Tề Sở dường như càng ngày càng thân thiết hơn. Nhìn Tề Sở, Tác Á hỏi: "Có muốn cùng đi tuần tra lãnh địa không?"
Nếu là trước đây, Tề Sở chắc chắn rất vui vẻ, nhưng bây giờ cậu chẳng mấy hứng thú, cả người như bị bệnh, hai tai rũ xuống, buồn bã nói: "Hoắc Bắc có đi không?"
Tác Á nghĩ rằng Tề Sở muốn cùng Hoắc Bắc tuần tra lãnh địa, liền lắc đầu đáp: "Lão đại không đi, lão đại dẫn theo bọn Gia Lặc đi săn tuần lộc rồi."
Lúc này Tề Sở mới ngẩng đầu lên, đôi mắt khẽ sáng lên. Cậu ngẩng đầu chó, nhìn quanh bốn phía, phát hiện trong ổ sói dường như chỉ còn cậu và Tác Á, tinh thần liền phấn chấn trở lại. Chỉ cần Hoắc Bắc không có ở bên cạnh, Tề Sở cảm thấy áp lực ít nhất giảm đi một nửa.
“Vậy ta đi.” Tề Sở vẫy đuôi nói: “Chúng ta đi tuần tra lãnh địa đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT