Tề Sở đã mệt mỏi cả một ngày, cậu vừa trò chuyện với Gia Lặc vừa lim dim buồn ngủ. Gần đây, Hoắc Bắc tăng cường khối lượng huấn luyện cho cậu, khiến mỗi lần đi ngủ Tề Sở đều rất sâu giấc. Ở bên Hoắc Bắc, cậu cảm thấy an toàn, luôn thư giãn khi ngủ, thậm chí còn có thói quen tựa sát vào nguồn nhiệt kế bên.
Nhưng Gia Lặc lại không quen với điều này. Ngay cả khi ngủ với anh trai Gia Nặc, Gia Lặc cũng chưa từng gần gũi như vậy. Trước đây, Tề Sở không có thói quen này, nhưng giờ đây thói quen khi ngủ ngày càng tệ hơn, đến mức Gia Lặc không hiểu sao Hoắc Bắc có thể chịu được những thói quen kỳ quặc của Tề Sở khi ngủ.
"Dậy đi." Giai Lạc đang định giơ chân lên đánh thức Tề Sở, cả thân sói của nó đã bị ép sang một bên, thêm vài lần nữa là sẽ bị đẩy ra khỏi hố. Nó đành chuẩn bị gọi Tề Sở dậy, nhưng không ngờ vừa mới giơ móng vuốt lên, đã cảm thấy trên đỉnh đầu phủ một bóng đen. Gia Lặc theo phản xạ ngẩng đầu lên, liền chạm ngay ánh mắt của Hoắc Bắc. Ánh mắt của hắn nhẹ nhàng rơi xuống người Gia Lặc, sau đó cúi đầu cắn vào gáy của Tề Sở, nhấc cậu lên mang sang hố của mình.
Tề Sở chìm trong giấc ngủ mê man, bị ngậm như thế mang đi, vốn cũng muốn cố vùng vẫy tỉnh dậy từ trong mơ. Nhưng rất nhanh, cậu cảm nhận được luồng khí tức quen thuộc, mang theo chút hơi ấm. Cậu nhắm mắt lại, rướn người dựa sát vào, ép chặt bụng lên sườn của đối phương. Ban đầu vốn đang nằm sấp ngủ, lần này lại cảm giác như lật người, cong móng vuốt, bốn chân chổng lên trời mà nhắm mắt ngủ tiếp.
Sáng tỉnh dậy, Tề Sở cảm thấy tinh thần sảng khoái. Cậu quay đầu nhìn qua Gia Lặc bên cạnh, Gia Lặc dường như cả đêm không ngủ, trên khuôn mặt sói lộ rõ sự mệt mỏi khó mà che giấu được.
“Đêm qua ngươi không ngủ ngon à?” Tề Sở nhìn Gia Lặc, thậm chí có cảm giác ánh mắt của Gia Lặc còn mang theo chút oán trách. Tề Sở liếm móng vuốt của mình, cúi đầu nhìn nơi mình đã ngủ, ngoan ngoãn nằm im không xê dịch, rồi hỏi: “Đêm qua ta chen vào chỗ của ngươi à?”
Chen thì không chen, thậm chí đêm qua cả người sói của nó còn có thể nằm dài thoải mái, bởi vì đêm qua Tề Sở căn bản không ngủ bên cạnh nó, mà bị Hoắc Bắc ngậm đi mất. Sau đó, sáng sớm khi Gia Lặc còn đang ngái ngủ, lại cảm thấy bên cạnh bị nhét vào một thứ lông xù, quay đầu nhìn thì thấy ngay Tề Sở đang ngủ mê mệt không biết trời đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play