Gia Lặc vẫy đuôi, vừa tặc lưỡi hai tiếng vừa ngẩng cao đầu hú một tiếng đầy ẩn ý, liếc nhìn Hoắc Bắc và Tề Sở, chuẩn bị rời đi. Nhưng tiếng sói hú đột ngột ngừng lại, thay vào đó là âm thanh nặng nề của một vật gì đó rơi xuống đất.
Thật không may, Gia Lặc đã giẫm phải một cái bẫy mới.
"..." Gia Lặc ở dưới đáy bẫy nhìn lên trên. Nó thử dùng móng vuốt bám vào vách hố để mượn lực nhảy ra ngoài, nhưng cái bẫy này do Tề Sở đào quá trơn và sâu, khiến nó rất khó thoát ra chỉ bằng sức mình. Gia Lặc bực bội hỏi: “Tề Tề, ngươi đào cái này thế nào mà leo lên được vậy?”
Nếu ngay cả Gia Lặc còn không thể tự thoát ra, thì khả năng Tề Sở leo lên nhờ sức mình gần như bằng không.
Tề Sở liền vẫy đuôi và nói: “Ngậm đuôi của ta rồi được kéo lên là xong.”
Gia Lặc nhìn cái đuôi rủ xuống của mình. Bình thường chỉ cần giẫm nhẹ lên đuôi thôi cũng đã đau muốn nhảy dựng, huống chi còn phải để ai đó cắn để kéo lên. Nó lập tức giấu đuôi dưới mông, quyết không để ai lợi dụng đuôi của mình.
Lúc này, Hách La lại vui vẻ hóng hớt đến gần nói: “Này, không lên được à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play