“Đây là cái gì”' Hoắc Bắc nhất thời không phản ứng kịp. Hắn theo bản năng định cắn thì Tề Sở vội vàng giơ móng vuốt lên ngăn lại, nói: “Đừng, đừng, đừng động vào, không được đụng.”
Hoắc Bắc nghiêng đầu, ánh mắt đầy nghi hoặc nhìn Tề Sở, dường như không hiểu tại sao phản ứng của cậu lại mãnh liệt như vậy.
“Còn nhớ con gấu nâu lần trước không?” Tề Sở lên tiếng: “Chính là con bị phát điên ấy.”
Lời gợi ý này đã quá rõ ràng, Hoắc Bắc chần chừ gật đầu, vẫn không hiểu việc này có liên quan gì đến con gấu nâu kia, bởi lẽ muốn quên nó e rằng cũng khó.
Tề Sở cứng ngắc giơ chân lên, mặt mày đau khổ nói: "Hình như ta bị trúng thuốc rồi."
Cây kim tiêm này chính là thứ đã đâm vào con gấu nâu trước đó, sau đó bị Tề Sở gỡ ra. Hoắc Bắc nhìn chằm chằm vào thứ đó hồi lâu, sắc mặt hơi thay đổi, nó tiến lên cắn vào phần đuôi kim tiêm, rút ra rồi vứt đi.
"Đừng lo, thứ này chắc đã bị con gấu nâu hấp thụ hết rồi, ta chỉ bị đâm một chút thôi, chắc không đến mức… không đến mức sắp chế.t chứ?" Đến câu nói sau cùng, cả mặt chó của Tề Sở đã xụ xuống. Cậu nhìn Hoắc Bắc, đôi mắt rưng rưng nước mắt , giọng nghẹn ngào: "Ta sẽ không sao chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play