Sợi xích quanh cổ Hoắc Bắc khiến hắn rất bất mãn. Không có con sói nào thích cảm giác bị trói buộc, nhưng so với điều này thì rõ ràng việc cả ngày không được nhìn thấy Tề Sở mới là nguồn gốc cơn tức giận của hắn.
Tề Sở có chút đau lòng nhìn vết thương trên cổ Hoắc Bắc do vùng vẫy mà tạo thành, nhưng nó cũng xót xa cho đôi chân đã mệt mỏi suốt cả ngày của mình.
"Sao vậy?" Hoắc Bắc ôm Tề Sở vào lòng, hơi tựa cằm lên người Tề Sở, trầm giọng hỏi: "Chân làm sao mà bị thương thế?"
Vết thương trên chân Tề Sở rất giống với những vết nứt lần đầu tiên Hoắc Bắc nhìn thấy ở Tề Sở. Nhưng phải mất vài tháng trời, Hoắc Bắc mới chữa lành đôi chân của Tề Sở, vậy mà giờ lại bị thương như thế này.
Tề Sở vừa mệt vừa buồn ngủ, nằm ngửa bên cạnh Hoắc Bắc, nghiêng người một chút rồi cố sức cọ vào người Hoắc Bắc, phát ra tiếng rên rỉ trong miệng.
Hoắc Bắc cố gắng cắn cổ Tề Sở, nhưng sợi xích trên cổ hạn chế sự cử động của nó. Hoắc Bắc tức giận nhấc chân lên cố gắng thoát khỏi sợi dây, Tề Sở thấy vậy vội vàng bước tới, nâng chân lên ôm lấy cổ Hoắc Bắc, rồi cúi xuống cắn vào miệng của Hoắc Bắc.
Hoắc Bắc khựng lại một chút. Chỉ trong khoảnh khắc đó, Tề Sở đã thè lưỡi ra liếm nhẹ Hoắc Bắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play