“……” Gia Lặc há miệng định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói gì, nằm trên mặt đất tiếp tục hờn dỗi trong im lặng.
Đôi tai tròn trịa của con hổ khẽ động đậy hai lần. Nó không hiểu được ngôn ngữ của bầy sói, dù sao cũng khác loài. Không có sự giao tiếp nào với đồng loại khiến nó có chút cô đơn, nhưng bản tính loài hổ vốn là sống một mình, nên cô đơn một chút cũng chẳng sao.
Chỉ là, thỉnh thoảng nó vẫn nhớ đến Arnold, con sói ấy chạy đi mà không ngoái đầu lại, bỏ nó lại nơi đây. Ban đầu, nó nghĩ rằng Arnold sẽ sớm quay lại, nhưng đã rất lâu rồi, không biết khi nào Arnold mới trở về.
Một bầy sói tốt đẹp như thế, vậy mà vì những kẻ săn trộm mà tan đàn xẻ nghé.
Còn lúc này, kẻ săn trộm ấy đang nằm trên giường. Mạng cô ta thật lớn, nếu là người bình thường rơi từ chiếc xe jeep xuống vực, e rằng đã mất mạng. Chiếc xe đã bị nghiền nát không còn hình dạng, mà bản thân cô ta cũng mất đi cả bàn tay, chảy rất nhiều máu. Điều kiện y tế và thuốc men vô cùng hạn chế, nhưng dù vậy, Arthur vẫn không chết, cô ta đã gắng gượng qua được.
Tỉnh lại từ cơn giận dữ vì mất đi bàn tay, Arthur bắt đầu suy nghĩ về vấn đề của chiếc xe jeep. Chiếc xe là của cô, trước giờ chưa bao giờ gặp sự cố như vậy, đây là lần đầu tiên. Vấn đề rõ ràng là ở dây phanh.
“Người hiểu về dây phanh chỉ có những kẻ thường xuyên sửa xe. Trong số những người mình quen biết, không chỉ có cơ hội tiếp xúc với chiếc xe jeep, mà còn biết sửa nó...” Arthur nằm ngửa trên giường, toàn thân đầy máu. Quần áo cô đã lâu không thay, máu sớm đã khô lại thành màu đen và đóng vảy. Cô ta trầm ngâm một lúc, rồi lẩm bẩm: “Tóc vàng… Nhưng tóc vàng đã chết rồi, hắn chết từ đầu rồi… Vậy chẳng lẽ là…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play