“Ngao ô—-”
“Ngao– áu áu—”
Tiếng sói tru vang lên trong rừng, một bên là tiếng tru giống như thật, còn bên kia thì giống như hàng giả kém chất lượng. Sau khi Gia Lặc suýt bị xao lạc nhiều lần đã rút được kinh nghiệm, tránh thời điểm sói tru cùng với đàn sói Arnold.
“Ta nghĩ có lẽ cả đời này ta cũng không thể sửa được tiếng tru của Tề Tề.” Gia Lặc có chút chán nản, nằm sõng soài trên đất, dùng móng vuốt sói gãi mặt mình, thở dài: “Ta bắt đầu nghi ngờ đâu mới là tiếng sói tru đúng.”
“Đúng vậy... hôm qua khi lão đại tru để định vị, tiếng đáp lại của ngươi làm ta không thể tin nổi là do ngươi phát ra đấy.” Hách La không hề khách khí, dội một gáo nước lạnh: “Ngươi thế này là cố ý muốn khiến ta cười chế.t đúng không?”
“……” Gia Lặc không biểu cảm quay đầu nhìn Hách La.
Khi Tề Sở và Hoắc Bắc đi săn trở về, họ phát hiện Hách La và Gia Lặc, một con ở phía đông, một con ở phía tây, giữa chúng như thể có cả một vùng Siberia chia cách, hai con sói quay lưng lại nhau, vẻ mặt lạnh lùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play