Lúc Tề Sở đào hố, Hoắc Bắc chỉ đứng nhìn. Nó muốn giúp, nhưng hố mà nó đào không đẹp như của Tề Sở, lại còn bị Tề Sở chê là chắn đường, nên đành nằm ở bên cạnh, thỉnh thoảng bị đất cát mà Tề Sở đào văng ra trúng mặt.
Khi Tề Sở đào hố, cậu hoàn toàn không để sót một góc nào, xoay đủ 360 độ.
"Ta đào ta đào, ngươi có muốn tham gia không?" Tề Sở vừa nói vừa không ngừng tay, hai chân sau đạp mạnh xuống đất, sau đó đứng lên, rồi dồn lực lao thẳng xuống mặt đất, dùng hai chân trước mà hăng hái đào, bụi bay mù mịt. Hoắc Bắc không kịp né, bị phủ đầy bụi đất, ho sặc đến nỗi hắt hơi, rồi phải lắc đầu tìm chỗ khác mà nằm xem Tề Sở tiếp tục công việc.
"Đào nhiều hố thế để làm gì?" Gia Lặc thắc mắc.
"Lần này không đào lẻ tẻ nữa, phải đào nối liền nhau, hố phải vừa dài lại phải sâu." Tề Sở giải thích rằng nếu bị bọn săn trộm vây bắt, bầy sói mà chạy trốn qua các bụi cây sẽ rất nguy hiểm, lại dễ bị phát hiện. Nhưng nếu có những hố ngầm ẩn mình như thế này thì sẽ khác, bầy sói có thể lợi dụng chúng để thoát thân. Đến khi bọn săn trộm nhận ra cái bẫy của chúng vô dụng, thì đã quá muộn, bầy sói đã sớm chạy thoát từ lâu rồi.
Sau sự việc lần trước với người đàn ông to lớn, Tề Sở nhận ra tầm quan trọng của việc đào hố.
Nghe lời Tề Sở, Gia Lặc gật đầu đồng tình, còn tham gia vào công trình lớn này, tiện thể kéo theo cả bầy sói của Arnold đến giúp sức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play