Tề Sở dùng bốn chân để đào đất lấp hố lại, cái đuôi cũng vì căng thẳng mà dựng lên. Hoắc Bắc không ngăn cản mà chỉ đứng bên cạnh quan sát. Khi đất đã chôn vùi người được gọi là "anh họ" xong, hắn mới mở miệng hỏi: "Các người quen biết nhau à?"
“Đương nhiên là quen biết.” Vẻ mặt buồn bã của Tề Sở gần như trở thành hiện thực, cậu thở dài nói: “Đó là một câu chuyện rất dài, kể sẽ mất rất nhiều thời gian của ngươi, nên tôi sẽ không đề cập đến chuyện đó.”
“Không sao.” Hoắc Bắc bình tĩnh trả lời: “Ta không vội.”
Vào thời điểm này Hoắc Bắc thường sẽ ở trong rừng săn bắn hoặc đi tuần tra lãnh địa, nhưng không hiểu sao lại xuất hiện ở đây, Tề Sở cảm thấy hơi khó xử khi nhìn về phía con chó Husky bị mình chôn vùi, lại nhìn thoáng qua Hoắc Bắc rồi thì thầm: “Đây là chuyện đau lòng của ta, ta có thể không nhắc đến sao?”
“Tại sao lại là chuyện đau lòng?” Hoắc Bắc hỏi.
“Ai mà không đau buồn khi thấy anh em chế.t? Đây là anh họ của ta, là người thân của ta.” Tề Sở nhấn mạnh: “Ta thật sự rất buồn.”
Đuôi của Tề Sở rủ xuống, làm ra vẻ buồn bã, nâng bàn chân lên đặt lên mặt mình, làm vẻ mặt nghẹn ngào. Để đạt được hiệu quả hình ảnh này, cậu đã cố gắng nhớ lại những chuyện buồn nhất trong cuộc đời mình chỉ trong vài giây ngắn ngủi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT