“Chắc là có con vật nào đó vừa chế.t không lâu, mùi tanh nồng quá.” Gia Lặc đã quen với mùi này, nó bước thêm vài bước về phía trước, liền nhìn thấy xác một con nai sừng tấm bị gặm nhấm, chỉ còn lại nửa cái đầu. Nhìn tình trạng này, chắc là bị thú dữ ăn thịt.
Tề Sở nghe thấy tiếng động, cậu bước về phía Gia Lặc, ánh mắt lướt qua xác con nai. Cậu biết rằng đây không phải thứ mà cậu đang tìm kiếm.
Con cú tuyết đậu trên cành cây, phát ra tiếng kêu. Tề Sở ngẩng đầu nhìn nó rồi nói:
"Đây là con trước đây ta đã nhổ lông à? Sao lại theo ta lâu như vậy chứ.”
“Chắc là không phải đâu.” Gia Lặc cũng nghe nói qua về chuyện Tề Sở nhổ lông con cú tuyết đó.
“Ta nghe nói con chim đó bị trụi lông rồi, không thể nào mà trong vòng một tháng lại mọc lại được.” Gia Lặc nói.
“Nhưng thật sự giống y hệt, ta cam đoan, thật sự giống như đúc, ta nghĩ chính là nó.” Tề Sở nhẹ nhàng vẫy đuôi, ánh mắt tập trung vào con cú tuyết đó, cho đến khi một con cú tuyết khác xuất hiện, Tề Sở mới nhận ra—
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT