Diêu Xuân Nương và Diêu Khánh Hỷ hôm nay sẽ đi, Ngô Liễu Hương vào bếp làm một bàn đầy món ăn.
Vì có Tề Thanh, mấy người quây quần quanh một bàn ăn rất yên tĩnh, không nói nhiều.
Nhà của trượng phu Diêu Khánh Hỷ ở xa, ăn xong giúp dọn dẹp bếp, bọn họ mang theo đứa trẻ đi trước.
Hôm nay trời mưa cả ngày, khi Diêu Xuân Nương ra đi, Ngô Liễu Hương nắm tay nàng lo lắng dặn dò: “Đường trơn, con cẩn thận đi chậm rãi, đừng để ngã. Trên đường thấy xe bò thì cứ đi nhờ, đừng tiếc mấy đồng tiền kia.”
Diêu Xuân Nương lặng lẽ nghe xong, ngoan ngoãn đáp: “Mẫu thân, con biết rồi.”
Ngô Liễu Hương vỗ vỗ tay nàng: “Biết là tốt, biết là tốt.”
Bà nhìn Tề Thanh đang đứng ngoài cửa chờ đợi, thở dài, nhỏ giọng nói: “Mẫu thân không học hành nhiều, không có văn hóa, nhưng nhìn người vẫn có chút chuẩn xác. Tề Thanh tuy có hơi cứng nhắc, nhưng hôm nay hắn đã chịu bảo vệ con, chắc hẳn cũng có tâm với con, sau này con cứ yên ổn sống với hắn. Sống trên đời là để sống tốt, sống tốt vẫn luôn hơn bất kỳ điều gì khác.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play