Vân Cảnh Hành nói xong, hai huynh đệ kia vội vàng đảm bảo nhiều lần rằng sẽ tuyệt đối không làm bậy.
Nhưng lời đã nói ra như bát nước đổ đi, đương nhiên là không thể thu lại. Trong lòng Vân Cảnh Hành hơi áy náy, không bao lâu sau, hắn tìm tới Diêm Như Ngọc.
Diêm Như Ngọc liếc hắn, không đợi hắn mở miệng đã lên tiếng trước: “Nếu là vì hai huynh đệ kia của ngươi thì không cần nói gì đâu. Lão tử không nhỏ mọn như vậy.”
Nàng vừa thấy sắc mặt rối rắm của Vân Cảnh Hành là biết đối phương đang nghĩ gì.
“Thật sự xin lỗi...” Vân Cảnh Hành thở dài, “Diêm Đại đương gia, không biết... Nếu ta giao toàn bộ bọn họ cho ngươi sắp xếp...”
“Ta thấy vẫn là thôi đi. Các huynh đệ của ngươi rất có khí phách, còn từng làm quan, sao có thể cam tâm ở ẩn với thổ phỉ được? Còn các huynh đệ của ta lại ngang ngạnh. Nếu cưỡng ép hợp hai thành một thì chỉ phản tác dụng, khiến các tướng sĩ oán hận ngươi, cũng khiến huynh đệ bọn ta khó xử.” Diêm Như Ngọc nói.
Dù sao thì những người này cũng là người của Vân gia, không phải huynh đệ của nàng mà muốn dạy dỗ thế nào thì dạy dỗ thế nấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT