Hắn ở biên quan nhiều năm, trong thành cũng có tòa nhà của hắn, tuy hơi nhỏ nhưng nuôi ba tẩu tẩu thì không thành vấn đề.
Diêm Như Ngọc gật đầu: “Nếu một mình ngươi đi trước thì thật ra không có vấn đề gì. Nhưng gióng trống khua chiêng dẫn theo nhiều người thế này đi cùng nhau như vậy thì e rằng còn chưa tới nơi đã bị người ta chém chết rồi.”
Vân Cảnh Hành cam chịu.
Bởi vì nhất định phải đưa theo.
Những người này đều là tâm phúc của phụ thân hắn, nếu bọn họ ở lại kinh thành thì Hoàng thượng sẽ không tha cho bọn họ.
Thay vì như vậy, chi bằng cùng tiến cùng lùi.
“Mọi chuyện không biết động não, chỉ có ngươi mới ngốc như vậy thôi.” Diêm Như Ngọc thở dài rồi nói tiếp: “Chắc hẳn bổn tọa cũng phải bị người ta chém chết. Nếu ngươi cũng như thế thì kết bạn đi cùng đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play