Trong đêm tối vừa ngủ không yên lại không có hoạt động giải trí nào, Văn Thu Tỉnh chỉ có thể lên mạng.
Tuy rằng hắn có ký ức của nguyên chủ nhưng vẫn không quá quen thuộc với công nghệ cao của thời đại tinh tế cho nên màn hình chói lọi hiển thị bên ngoài.
Wale ở một bên lau tóc, một bên không tính là nhìn lén mà thoáng nhìn những thứ mà vợ nhỏ đang tìm kiếm, vậy mà đều là việc liên quan đến mang thai.
Xem ra đối phương thật sự sợ hãi bị lưu đày.
Nhưng Wale có thể lý giải, một thanh niên da thịt non mịn, nếu thật sự bị lưu đày, có thể chịu nổi một năm hay không thì rất khó nói.
Cẩn thận tưởng tượng, tuy rằng mang thai nguy hiểm hơn rất nhiều, nhưng vẫn có thể xem là một biện pháp an toàn.
Wale an ủi chính mình: đế quốc vô cùng coi trọng trẻ con cho nên phúc lợi cũng tương đối tốt.
Sau đó ngồi lên giường, cũng mở thiết bị đầu cuối cá nhân, nhìn lướt qua những tin nhắn mới nhất, xác định không có lầm lại nhìn nhìn người bên cạnh……
Đối phương hiện tại hẳn là không có điểm tín dụng nên rất cần tiền.
Nhưng Wale cũng rõ ràng tính cách của vợ nhỏ rật quật cường, không nhất định sẽ nhận điểm tín dụng hắn đưa.
Cho nên, do dự một lát liền đóng giao diện.
Văn Thu Tỉnh thấy động tác Wale, xác định vừa rồi hắn có lên mạng, chỉ là hắn che giấu màn hình.
“……” Văn Thu Tỉnh đang muốn mở miệng dò hỏi, liền nghĩ đến hỏi cái rắm, lên mạng tra một chút chẳng phải sẽ biết sao.
Vì thế rất mau hắn cũng ẩn được màn hình của mình.
Wale mơ hồ cười cười ở trong lòng, nhưng chỉ mới nhếch miệng lại bị các vấn đề nan giải đè xuống.
Hắn nhìn nhìn thanh niên trầm mê lên mạng, lại nhìn nhìn giường bên người, đôi môi giật giật: “Văn.”
Sau một lúc lâu, Văn Thu Tỉnh mới phản ứng lại là Wale đang kêu hắn.
Thiết, người địa cầu không có cái tật xấu này.
“Làm gì?” Văn Thu Tỉnh nhướng đôi lông mày đầy khinh bĩ, đuôi mắt đỏ bừng toàn là dấu vết của chuyện trước đó.
Trong lòng Wale nghĩ tới hoa hồng nở rộ, nhưng trước đó hắn hoàn toàn không biết hoa hồng là gì cả, bao gồm vẻ đẹp của nó.
Wale không nói gì thêm, chỉ là nhìn Văn Thu Tỉnh mà thôi.
Văn Thu Tỉnh yên lặng lại gần, đồ chó này đang mời hắn đánh pháo.
“Không làm.” Thanh niên nâng cằm: “tôi mẹ nó ăn không tiêu.”
Lời thô tục thanh thúy dễ nghe, làm người xuất thân tốt đẹp cười một cái, nhưng vấn đề kế tiếp lại làm không khí trầm trọng: “Thời gian không đủ.”
Chỉ có một tháng rưỡi, Phong Đình không có niềm tin làm đối phương mang thai trong thời gian ngắn.
Nhắc tới cái này Văn Thu Tỉnh liền tức giận, lập tức cởi dép lê ném qua: “Anh còn không biết xấu hổ mà nói?! Nếu không phải tại anh thì lão tử có thể như vậy?”
Ngày nào cũng giống như heo, cuộc sống này là cho người sống sao?
Tức chết rồi!
Wale một tay tiếp được dép lê, cầm ở trong tay nhìn nhìn, không tức giận cũng không giải thích mà đứng lên, cầm dép lê để xuống dưới chân Văn Thu Tỉnh.
Lúc hắn đứng lên, Văn Thu Tỉnh lại lần nữa thể nghiệm cảm giác sợ hãi khi bị người bao phủ, tức khắc thu liễm móng vuốt muốn rụt rịt, trở nên an tĩnh như gà.
Thân hình Wale cao lớn vĩ ngạn, trên cao nhìn xuống bao phủ thanh niên ngồi ở bên cạnh bàn.
Văn Thu Tỉnh cao 1 mét 8 cũng không tính thấp bé, nhưng dáng người mảnh khảnh, khí tràng không đủ, bị vây trong người cao gần hai mét như Wale thì có vẻ không đủ xem.
Wale khuyên nhủ “Không cần tùy hứng.”
“……” Nima, cái này kêu tùy hứng?
Wale cố hết sức dỗ dành “Hôm nay có lẽ là một ngày lành.”
“……” em gái anh!
Wale thiệt tình nói “tôi chân thành suy xét vì em.”
Con ngươi màu lam nặng trĩu giống như trước khi bão táp tiến đến.
Văn Thu Tỉnh nhìn không ra, hắn chỉ biết thời gian không đủ rất phiền!
Nhưng hắn thật sự ăn không tiêu!
Lão súc sinh Wale, tuổi càng lớn thì độ mẫn cảm càng giảm xuống. Mà độ mẫn cảm giảm xuống thì thời gian liền dài, thời gian dài thì người phía dưới liền chịu tội, một vòng tuần hoàn chết chóc!
“……”
“Văn, lý trí một chút.” Wale vừa nói vừa một tay bế thanh niên sắc mặt không vui lên.
“*%#**%#*” Văn Thu Tỉnh hùng hùng hổ hổ tay đấm chân đá ‘ đá hoa cương ’ khó chịu muốn khóc.
Nhưng cũng không gây trở ngại hắn dùng tới phương thuốc cổ truyền thật vất vả tra được ở trên mạng—— các loại thao tác kỳ ba yêu cầu cao độ tao!
Wale: “……”
Thành thành thật thật mà làm một cái máy móc chỉ đâu đánh đó.
Sau nửa đêm mới an tĩnh lại, gối đầu bên má thanh niên còn ẩm ướt nhưng người đã ngủ say.
Wale nổi lên lòng trắc ẩn, giúp đối phương rút gối đầu ra để người nằm thẳng.
“Wale……” Văn Thu Tỉnh nói mớ, hắn mơ thấy mình đang giơ cây búa sắt đánh người.
Sắc mặt Wale phức tạp, há miệng thở dốc, lại nhắm lại.
Giường quá nhỏ, nửa người thanh niên cơ hồ nằm ở trên người hắn.
Chút trọng lượng này đối với Wale mà nói thì không đủ nhắc tới.
Ba giờ sau, mặt trời ló dạng.
Mắt lam quá mức tỉnh táo rốt cuộc cũng khép lại, chóp mũi cao thẳng ngửi hơi thở từ xa lạ đến quen thuộc, lâm vào giấc ngủ.
Lại qua năm giờ, Văn Thu Tỉnh chịu đủ tra tấn đêm hôm qua tỉnh lại, sau đó há mồm cắn cái cằm của Wale một ngụm.
Bởi vì toàn thân Văn Thu Tỉnh đều không thể động đậy, chỉ có miệng có thể động.
“Ngu ngốc.” Văn Thu Tỉnh nghe thấy của thanh âm chính mình vô cùng thô ách.
Lông mi Wale giật giật, mí mắt mở ra lộ ra một mảnh màu xanh của biển: “Văn, chào buổi sáng.”
Văn Thu Tỉnh sửng sốt: “chào buổi sáng cái quần què, đã giữa trưa.”
Wale nghiêm túc nói “tôi không phải quần què.”
“Phắc……” Văn Thu Tỉnh nghẹn lại, đột nhiên không còn tâm tình mắng người ngoài hành tinh này, bởi vì đối phương căn bản nghe không hiểu.
“Ngày hôm qua em kêu tôi trong mơ.” thanh âm Wale thấp thấp nói: “Em mơ thấy tôi sao?”
Văn Thu Tỉnh nhớ lại một chút, khóe miệng giật giật, lại vội dừng: “mơ thấy ông chủ anh, mau đứng lên đặt cơm, tôi sắp chết đói.”
Wale thấy vậy nét tươi cười xán lạn bên miệng chợt lóe rồi biến mất, cũng cười: “ tôi không có ông chủ.”
Tên Wale này, chính là ông chủ của cả tinh cầu.
Lời nói không hợp nhau, nửa câu cũng ngại nhiều, Văn Thu Tỉnh đã mặc kệ Wale.
Văn Thu Tỉnh đã từng cảm thấy cô đơn, một thân một mình lẳng lặng hút thuốc, hoặc là một mình đánh game một mình mắng npc.
Hiện giờ hắn mới biết được cực hạn cô đơn kỳ thật là những câu nói đùa của mình lại chẳng có ai hiểu.
Văn Thu Tỉnh nỉ non nói “Đâu chỉ cô đơn, quả thật là trống rỗng luôn.”
Người đàn ông có thính lực kinh người nghe vậy ánh mắt hơi giật mình.
Đối phương đang suy nghĩ cuộc sống sau này sao?
Vậy hắn thực xin lỗi……
Có kinh nghiệm ngày hôm qua, trước khi Văn Thu Tỉnh đứng dậy đã rút vài tờ khăn giấy, giống như linh phù trấn quỷ, dán ở chỗ không thể nói.
“Ai bảo các ngươi không biết cố gắng!” Văn Thu Tỉnh ném khăn giấy vào bồn cầu: “Phàm là các ngươi tranh đua hơn chút thì đã không cần bị nước rửa trôi đi rồi, hiểu không?”
Wale: “……”
Có một cậu vợ đáng yêu là cái cảm giác gì?
Đáp án: Luôn luôn đột nhiên không kịp phòng ngừa bị đáng yêu đến.
Wale ngơ ngẩn về chỗ, sau đó vẫy vẫy đầu, hai mắt tràn đầy ấm áp, khôi phục bình tĩnh.
Mặc kệ đối phương có bao nhiêu đáng yêu, bọn họ chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi.
Hơn nữa thái độ của vợ nhỏ đáng yêu cũng hết sức rõ ràng, muốn có thai với hắn chỉ là kế sách tạm thời, bất đắc dĩ.
Tuy rằng Wale hóa thân thất tình lục dục của bạo quân kia, nhưng bạo quân cũng không phải một người đa sầu đa cảm.
Nhân cách mà bạo quân phân liệt ra ngoài cũng có lý trí và bình tĩnh.
Nhìn Wale tiến hành kế hoạch nhanh nhẹn gọn gàng liền rõ ràng hắn không phải người do dự không quyết đoán.
Văn Thu Tỉnh giáo huấn đời sau của Wale một hồi, tức giận đỡ eo đánh răng rửa mặt sau đó phát hiện chính mình còn để một mặt xanh xanh đỏ đỏ như mèo hoa, dựa, hắn đột nhiên nghĩ đến, tối hôm qua làm sao Wale làm say sưa ngon lành như vậy được?
Thật là người đàn ông bí ẩn mà.
Bất quá bọn họ trước sau không có hôn môi, bởi vì hôn môi là chuyện giữa người yêu, bọn họ lại không phải người yêu.
Kết hôn ngày thứ ba, bọn họ đã vượt mức hoàn thành số lần quy định, nói cách khác bốn ngày kế tiếp, mỗi lần làm thêm một lần đều có thể kiếm điểm tín dụng.
Văn Thu Tỉnh cảm thấy chính mình tựa hồ có động lực, nhưng vừa đi hai bước lại đánh mất ý niệm kiếm tiền, bởi vì hắn sợ mình có mạng kiếm nhưng không có mạng tiêu.
Buổi chiều Wale lại đi ra ngoài, không biết đối phương đi ra ngoài làm gì, dù sao Văn Thu Tỉnh cũng không hỏi.
Chỉ cần đối phương đúng hạn trở về là được.
Một mình ở trong phòng cho thuê không khỏi nhàm chán, Văn Thu Tỉnh nằm ở trên giường xem điện ảnh, thuận tiện tự hỏi, nếu thuận lợi vượt qua cửa ải khó khăn lần này, hắn nên làm nghề gì.
Sau khi xem xong không thể không tán thưởng điện ảnh thời đại tinh tế phát triển thật tốt, hiệu ứng rất thật, biên kịch rất trâu bò, diễn viên còn rất cố gắng.
Cho nên Văn Thu Tỉnh chỉ có thể từ bỏ ý niệm dấn thân vào nghệ thuật, dù sao thì kỹ thuật nữa vời của hắn thật sự không thể so sánh với người ta.
Tiếp theo là thương mại, điện ảnh thương mại thời đại kinh tế phát đạt chưa từng có.
Có vẻ như là ngành mà tép riu như hắn có thể cắm một chân.
Ngành sản xuất không yêu cầu gì hẳn là phát sóng trực tiếp.
Ở trên Tinh Võng, có đủ loại người đa tài đa nghệ coi đây là kế sinh nhai.
Văn Thu Tỉnh nghĩ nghĩ, lão tử có sở trường đặc biệt gì đây?
Kết quả hắn nghĩ nghĩ đến lúc lại muốn ngủ cũng không nghĩ ra sở trường đặc biệt gì.
Việc đã đến nước này, trước kia đồng học Văn Thu Tỉnh còn cảm thấy chính mình rất trâu bò rốt cuộc thừa nhận chính mình chỉ là bình thường.
Lại tiếp tục nhìn nhìn, Văn Thu Tỉnh rốt cuộc thấy được một một ngành không cần phí tổn quá lớn, ngành ăn uống.
Tiểu ca ca Văn đồng học của trái đất không có bao nhiêu tay nghề tìm tòi lẩu cay ở trên mạng, kết quả không tìm được, đúng ngay tim đen của hắn.
“……” Văn Thu Tỉnh cũng không muốn bình dân như vậy, nhưng học đại học bốn năm, hắn chỉ nắm giữ kỹ năng duy nhất là nấu lẩu cay cùng nướng BBQ……
Trừ cái này ra, nhiều nhất chỉ có cơm chiên trứng.
Ân, cũng thường xuyên xem sách mì chua cay một chút.
Văn Thu Tỉnh càng nghĩ càng tuyệt vọng, cảm giác thực xin lỗi mẫu tinh, hắn đã bôi đen mẫu tinh.
Dưới sự hổ thẹn lại xem thêm mấy bộ phim có độ hot cao, phát hiện nữ minh tinh ở tinh cầu này thật xinh đẹp, nhưng nam minh tinh lại rất bình thường, trước mắt còn chưa phát hiện ra ai đẹp như Wale.
Văn Thu Tỉnh sờ sờ gương mặt mèo của mình, bằng lương tâm mà nói thì gương mặt này lớn lên cũng không tồi, kỳ thật đi nhận lời mời làm diễn viên cũng có thể.
Tiếp theo thì tài ca hát của hắn cũng ổn, đến lúc đó nói không chừng còn có thể phát triển toàn diện.
Văn Thu Tỉnh nghĩ thiên mã hành không nhưng tưởng tượng đến tương lai trước mắt còn chưa biết, liền ủ rũ.
Mở khung tin nhắn muốn gọi cho Wale hỏi hắn khi nào trở về lại phát hiện hắn còn chưa thêm phương thức liên hệ với Wale.
Văn Thu Tỉnh cảm khái nói “Mẹ nó, quả nhiên là chồng hờ vợ tạm.”
Tiện đà đi dạo trên mạng.
Giữa trưa 12 giờ liền ăn cơm trưa, chạng vạng sáu giờ liền cảm thấy đói bụng, đáng tiếc Wale còn chưa trở về.
Văn Thu Tỉnh nhìn điểm tín dụng không nhiều lắm của mình, quyết định vẫn là nhẫn nại một chút.
Lại đợi nửa giờ, Wale rốt cuộc mang theo bữa tối phong trần mệt mỏi mà trở về.
Mang theo một thân gió thu lạnh lẽo.
Văn Thu Tỉnh không rên một tiếng, mở hộp cơm ra ăn ngấu nghiến.
Vừa thấy liền biết đã đói lả.
Hôm nay Wale dị thường trầm mặc, trầm mặc đến mức làm Văn Thu Tỉnh ngửi được một tia chột dạ.
Sự chột dạ này tuyệt không phải bởi vì đối phương trở về trễ.
Tám phần là bởi vì chuyện khác.
“Wale.” Văn Thu Tỉnh ăn no năm sáu phần, không thể không ngẩn mặt mở miệng: “Anh…… Cho tôi một ít tín dụng điểm sau này anh trở về trễ tôi cũng mặc kệ.”
Đến nỗi đối phương chột dạ cái gì, hắn càng không quản.
“Được.” Wale đáp ứng rất kiên quyết, tựa hồ sớm đã có quyết định này.
Văn Thu Tỉnh mặt vô biểu tình mà nói “Thuận tiện thêm số liên lạc.”
Người đàn ông kia lại gật đầu lần nữa, sau đó gửi điểm tín dụng, add tài khoản với Văn Thu Tỉnh.
Tin tức chuyển khoản rất mau đã truyền đến, Văn Thu Tỉnh mở ra nhìn nhìn, lộ ra thần sắc kinh ngạc, miệng lưỡi chần chờ nói: “…… Này cũng quá nhiều đi?”
Sau này có khả năng hắn trả không nổi.
“Không quan hệ.” Wale nói nhỏ như không thể nghe thấy: “Nếu em thật sự mang thai con của tôi thì tôi có nghĩa vụ nuôi nấng em và đứa nhỏ.”
“……” Đến tận đây, Văn Thu Tỉnh nhấp miệng không lời nào để nói.
Chỉ là có điểm rầu rĩ đùa nghịch những trang web.
“Nhanh ăn đi, đồ ăn sắp lạnh.” Wale trộm nhìn vợ nhỏ vài cái, trong lòng rất sốt ruột thậm chí muốn bưng đồ ăn đút đối phương ăn thêm mấy ngụm.
Nhưng hắn không thể.
“Mỗi ngày đều ăn một hương vị nhạt như nước ốc, ăn đến mức miệng lão tử đều sắp nhạt như vịt rồi.” Văn Thu Tỉnh hùng hùng hổ hổ nói nhưng động tác trên tay lại từng ngụm từng ngụm múc vào miệng, bởi vì hắn không ăn thì sẽ đói bụng.
Wale: “……”
Đã quen vợ nhỏ ba câu không rời lời nói tục tĩu, nhưng hắn lại không chán ghét.
Sức ăn của người đàn ông kinh người, ăn một bữa cơm chiều rất mau, nhưng vì bồi Văn Thu Tỉnh lại mạng mẽ giảm tốc độ ăn.
Khi Văn Thu Tỉnh đợi Wale về nhà thì đã tắm xong, ăn xong liền quẹt miệng bắt đầu lên mạng.
Wale tắm rửa xong, dùng áo ngủ bộc mình đến kín mít, sau đó lên giường.
Này liền rất kỳ quái đi?
Văn Thu Tỉnh nghĩ thầm, tối hôm qua lão súc sinh Wale còn rất tích cực mời hắn tạo người, hôm nay sao lại con mắt cũng không nhìn hắn?
Cũng không phải nói Văn Thu Tỉnh không muốn nghỉ, hắn chỉ là cảm thấy kỳ quái mà thôi.
Thanh niên nghiện net đóng trang web, ôm hoài nghi đi đến mép giường, từ trên cao nhìn xuống gương mặt đẹp trai của Wale, sau đó cảm thán, làm người ngoài hành tinh thật tốt, đã đầu năm mươi mà vẫn như hai mươi.
Hắn nhìn chăm chú, từ lúc bắt đầu thì đã khiến cho Wale chú ý, chẳng qua Wale cho rằng hắn chỉ là tùy tiện nhìn…… Không nghĩ tới vợ nhỏ sẽ nhìn chằm chằm vào chính mình.
Wale mở đôi mắt xanh thẳm “Có việc sao?”
Tự nhiên hắn sẽ không cho rằng Văn Thu Tỉnh lại đây cầu hoan với mình.
“Lời này hẳn là tôi hỏi anh đi?” Văn Thu Tỉnh nói, đôi nhìn chầm chầm vào áo ngủ đang quấn chặt của Wale, ra mệnh lệnh: “Lên, cởi quần áo.”
Wale nằm trong chăn kinh ngạc, làm như không dự đoán được Văn Thu Tỉnh sẽ tích cực như vậy.
Hắn nhíu nhíu mày nói “Không được, hôm nay tôi có chút mệt.”
“Quỷ mới tin anh.” Văn Thu Tỉnh không để ý tới trực tiếp động thủ túm áo choàng của đối phương xuống.
Chỉ thấy trên vai Wale có một mảnh bầm tím làm cho người ta sợ hãi đập vào mi mắt Văn Thu Tỉnh.