Trần Tuấn Vũ vẻ mặt áy náy, muốn nói lại thôi, khi Chu Việt Trạch đi ngang qua, cậu ta đột nhiên đưa tay kéo hắn lại, nhỏ giọng nói: "Xin lỗi Việt Trạch, tôi không biết mọi chuyện sẽ thành ra thế này. Tên Giang Ngũ gia kia không phải thứ tốt lành gì, cậu hãy nhẫn nhịn thêm một chút, tôi và Tiểu Khanh nhất định sẽ nghĩ cách cứu cậu..."
Chu Việt Trạch tức đến nỗi bốc khói, cuối cùng không nhịn được nữa, giơ chân đá một cái, cười lạnh nói: "Cậu bị bệnh à? Còn ở đây nói bậy bạ, đừng trách tôi đánh cậu đến chết."
Hắn thấy Trần Tuấn Vũ này cũng thật có bản lĩnh, mỗi lần mở miệng đều có thể chọc tức hắn đến chết. Trần Tuấn Vũ vừa vặn bị đá trúng vết thương cũ, lập tức bay ra xa hơn một mét, co ro trên mặt đất rên rỉ.
Những học sinh đi ngang qua đều sợ ngây người, một người trong số đó vội vàng đi tìm thầy giáo.
Chu Việt Trạch tiến lại gần một bước, dùng mũi giày nâng cằm cậu ta lên, cảnh cáo: "Sau này ít lảng vảng trước mặt tôi lại, nếu không tôi thấy một lần đánh một lần, nghe rõ chưa?"
Trần Tuấn Vũ đau đến nỗi toàn thân toát mồ hôi lạnh, thật sự sợ hắn lại đá thêm một cái, vội vàng nói: "Rõ, rõ rồi."
"Lát nữa thầy giáo đến thì nói là tự mình ngã, hiểu chưa?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT