Vì vậy, cậu lại quay người, nói với vệ sĩ: "Tên Trần Tuấn Vũ kia, dạy cho cậu ta một bài học." 
Vệ sĩ hiểu ý, giơ tay ra hiệu, rất nhanh đã có mấy người đi tới. Chu Việt Trạch thấy cậu mãi không lên, vẫn còn thấy hơi kỳ lạ, nghe thấy câu này, lập tức hiểu ra. 
Muốn dạy dỗ Trần Tuấn Vũ, lúc ở bệnh viện đã có thể ra lệnh nhưng đối phương lại cố tình đợi đến khi mở cửa xe mới nói, là cố ý muốn để mình nghe thấy đúng không? 
Cũng đúng, người này vốn có mục đích, việc thay mình trút giận này đương nhiên phải để mình biết, nếu không làm thì còn ý nghĩa gì? 
Tuy nhiên, nghĩ thì nghĩ, biết Trần Tuấn Vũ sắp bị dạy dỗ. Chu Việt Trạch vẫn rất vui, khóe miệng thậm chí còn hơi nhếch lên. Nếu không phải sắp đến kỳ thi đại học, không muốn xảy ra sai sót gì, hắn đã đánh tên này một trận rồi.
 Nói chuyện không dùng não, cả ngày cứ như thằng ngốc vây quanh Chu Việt Khanh. Hướng Hàn ngồi vào trong, cố gắng tránh xa Chu Việt Trạch một chút nhưng trong lòng vẫn có chút khó chịu. Luôn cảm thấy bụi bẩn, vi khuẩn gì đó trên người đối phương đang chuyển động không theo quy luật, không ngừng bay về phía mình. 
Cậu suy nghĩ một chút, lấy một tập tài liệu đặt trước mặt bắt đầu giả vờ, sau đó bảo hệ thống tìm một truyện tiểu thuyết cho minh xem, để chuyển hướng sự chú ý. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play