“Thiếu Huyền, ngươi…”
Thẩm Đường kinh ngạc ngoảnh đầu nhìn Bạch Tố.
Đúng vậy, tiếng gọi “A phụ” vừa rồi không phải phát ra từ miệng tiểu nữ nhi mà Lỗ quận thủ hằng mong nhớ, mà là Bạch Tố giả giọng. Nàng quỳ gối xuống, đôi mắt xưa nay luôn sáng trong lúc này lại phủ lên vài phần u buồn, dường như đang giải thích với Thẩm Đường, cũng như đang nói với Lỗ quận thủ.
“Hắn không thể cố gắng chống đỡ được đến khi nữ nhi của hắn đến đây…” Bạch Tố nói.
Lúc cứu cô gái kia, nàng từng nghe qua giọng nói của đối phương. Với thân phận là một phi tặc tinh anh đã giải nghệ, giả giọng, ngụy trang, ẩn thân đều là kỹ năng cơ bản mà nàng buộc phải học. Tuy không dám nói bản thân hoàn mỹ, nhưng ít ra nàng cũng đã nắm được tám chín phần tinh túy.
“Chủ công… thương thế của hắn quá nghiêm trọng.”
Xem tình trạng của Lỗ quận thủ, có thể gắng gượng đến tận lúc trò chuyện đôi ba câu với chủ công, ngoài việc bản thân là võ giả Võ Đảm, dùng Võ khí còn sót lại để giữ vững tâm mạch, nguyên nhân lớn nhất là bởi trong lòng hắn ta vẫn còn một tia chấp niệm chưa tan và ý chí quật cường chống chọi đến cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT