Tuy doanh trại tạm thời bốc lên lửa lớn, nhưng vì đã có phòng bị từ trước nên binh mã không hề bị tổn thất. Đám phục binh xông vào chẳng những không thành công, mà còn trúng kế, tổn thất mất mấy trăm người. Trong không khí tràn ngập mùi thịt cháy khét và những tiếng thét thê lương thảm thiết.
Thiếu Xung vốn lấy cớ thân thể không khỏe cần nghỉ ngơi, giờ tức đến nỗi hai nắm tay đều siết chặt đến cứng ngắc — tuy đầu óc hắn không được lanh lợi cho lắm, khả năng lý giải cũng không bằng mười hai vị ca ca nhà mình, nhưng hắn cũng biết bọn họ là viện binh đến để tiếp viện, thế mà lại bị tập kích ngay trên địa bàn của kẻ được cứu!
Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng phải chịu uất ức như thế này!
Thuộc quan cố sức giữ lấy Thiếu Xung đang muốn đỏ mắt đại khai sát giới: “Ngàn vạn lần đừng kích động, phục binh của quân địch chưa rõ, ngài tuyệt đối không thể tùy tiện xuất trận! Trước hết xem ba nhà khác phản ứng thế nào đã.”
Thiếu Xung tức đến mức hai má cũng bị hun đến phơn phớt hồng.
Hắn hỏi: “Người của Thẩm quân đã quay về chưa?”
Thuộc quan đáp: “Vẫn chưa có tin tức.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play