Lan Hạ Ánh cười khẽ, thấp giọng đáp: “Cô nói làm ta càng mong chờ gặp lại Quốc Sư rồi.”
Nguyệt Kỳ cong môi, đúng lúc này một đám binh lính giáp đỏ xuất hiện ở phía xa đằng sau, kèm theo loạt tiếng vó ngựa dồn dập, pha lẫn giọng hô hoán từ bọn chúng khiến cho tất cả mọi người bên này sợ sệt, vội vàng đứng lên di chuyển.
Trong khi người xung quanh đang chạy trốn, Nguyệt Kỳ cũng nhanh chóng đưa tay kéo Lan Hạ Ánh lên xe ngựa, tuy nhiên thanh âm chém giết đuổi bắt bên ngoài vẫn truyền qua tai cả hai. Chờ khi chiếc xe chuyển động, bỗng ba mũi tên phóng tới sượt qua họ, cắm sâu vào bề mặt gỗ.
Nhìn đầu tên sắc nhọn kia, Nguyệt Kỳ biết sẽ lành ít dữ nhiều nên dứt khoát bảo: “Đường Nhị Tiểu Thư hãy cố gắng thoát thân, nô tỳ ra mở đường cho người.”
“Cô không theo ta nữa sao?” Lan Hạ Ánh vừa hỏi vừa quan sát hoàn cảnh trước mặt, đôi lông mày nhíu chặt xem binh lính giáp đò vây quanh xông tới, đoàn người thì khó khăn ngăn chặn rồi dần mất mạng.
Nguyệt Kỳ không đáp trả, tay rút thanh kiếm treo trên hông mình ra, đồng thời tự cắn đầu ngón tay để giọt máu nhỏ xuống lưỡi kiếm sắc bén, sau cùng miệng lại lẩm nhẩm câu chữ gì đó.
Lan Hạ Ánh chẳng nghe rõ, nhưng một hồi trông Nguyệt Kỳ lấy đà nhảy sang vòng vây, giơ cao vũ khí chém chết từng kẻ mang giáp đỏ. Thời gian trôi nổi, huyết tươi chảy thành nhiều vũng đầm đìa dưới đất, thi thể chất đống gập ghềnh lối bước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play