Lan Hạ Ánh tỉnh lại phát hiện bản thân nằm trên xe ngựa, không gian lắc lư có vẻ đường đi ngoài kia gập ghềnh, bên cạnh còn một nữ hầu đang ngủ gật. Nàng hơi cử động thân thể, mở miệng hỏi: “Tại sao ta ở đây vậy?”
Nữ hầu ngủ không say, nghe thấy lập tức mở mắt, cẩn thận trả lời: “Thưa, chúng ta đang hồi kinh, Đường Nhị Tiểu Thư hãy cứ nghỉ ngơi.”
“Hồi kinh? Không phải ta ở Quân Doanh chịu hình phạt à?” Lan Hạ Ánh vừa nói vừa sờ quanh thân thể, cả người được băng bó kĩ càng, vết thương đỡ đau hơn nhiều.
Lời truyền qua tai, nữ hầu cung kính đáp: “Nô tỳ nhận lệnh Quốc Sư tới đón người, vừa kịp lúc Đường Nhị Tiểu Thư ngất xỉu, sau cũng được Dạ Vương Gia nể mặt nên chẳng truy cứu nữa.”
Lan Hạ Ánh gật gù, vẻ mặt bày tỏ đã thấu hiểu, mặc dù trong lòng còn đống thắc mắc. Có lẽ khi chịu cái tát của Đường Sinh Dư, mình mất máu nhiều mới hôn mê, nhưng vẫn mơ hồ nghe thấy hắn bị Dạ Vương Gia quở trách.
Và hình như thời khắc kia chọc đúng chỗ ngứa giữa hai tên nam nhân ấy, khiến bọn họ cãi vã rồi bỏ dở chuyện nàng giết kẻ say, tính toán ra là một mũi tên trúng hai đích. Chỉ có điều vị Quốc Sư mà nữ tử vừa nhắc, quan hệ thế nào với nguyên chủ?
Nghĩ suy một hồi, Lan Hạ Ánh quay sang hỏi thăm người ngồi bên: “Ta có thể biết tên của cô không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT