Đường Tình Ái dẫn Nhạc Lãng vào Hoa Khuyết Tộc để chữa trị, chờ đợi gần hai tháng sau cũng nghe thấy tiếng chàng êm đềm gọi: “Tình Tình, ta khỏe rồi.”
“Phu quân!” Đường Tình Ái ôm cổ Nhạc Lãng, nét mặt mừng rỡ lại pha chút cảm động, nàng còn cười tươi vô cùng vui vẻ.
Phần Nhạc Lãng cũng cong môi nói: “Thê tử, ta yêu nàng, rất yêu…” Lời thủ thỉ ngọt ngào phát ra, nhẹ như hoa nhưng chứa đựng bao nhiêu nỗi niềm mà đọng vào lòng người khác, càng khiến trái tim Đường Tình Ái mềm nhũn, tâm lẫn trí hoàn toàn đấm chìm vào tình cảm giữa cả hai.
Nàng nhớ lúc ở Biên Cương đã bảy tỏ vô số lần với chàng, song chỉ nhận lại nụ cười trừ từ người trước mắt, cuối cùng bản thân vẫn không từ bỏ mà đổi cách thức, âm thầm quan tâm, ngày qua ngày lặng lẽ dõi theo đối phương.
Rất lâu sau tự hiểu rằng thân phận hai người cùng hoàn cảnh ấy, họ chẳng được phép nảy sinh tỉnh cảm, nhưng nàng và chàng đều tự nhiên bảo vệ đối phương, dành cho nhau vị trí đặc biệt trong lòng.
Rốt cuộc bây giờ cũng tự do bày tỏ tấm chân tình, không phải kiêng kị điều gì nữa…
Đường Tình Ái bỗng buông tay xuống ôm bụng mình, Nhạc Lãng nhìn động tác này hơi khó hiểu, hồi sau mới nghe nàng nói: “Thiếp hoài thai rồi, phu quân sắp thăng chức làm cha đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play