Đường Tình Ái nhìn Nhạc Lãng, nàng cười tươi gật đầu tuy nhiên sâu trong lòng có ý nghĩ khác.
Hai tháng sau, khi mùa Đông chuyển sang Xuân, tiết trời ấm áp phủ xuống thành Hà Sơn, đoản người Nhạc Lãng cũng tới cổng lớn của nơi này.
Đường Tình Ái ngồi trong xe ngựa khẽ vén rèm nhìn chốn xưa đầy quen thuộc, nhà dân lớn nhỏ xây liền nhau, người xung quanh đi qua lại mua bán, dù không náo nhiệt như Đồ Kinh nhưng mang một khoảnh khắc yên bình chậm rãi dưới ánh hoàng hôn.
Lúc này bà lão nói với Đường Tình Ái và Nhạc Lãng: “Chúng ta đến khách điếm ở vài ngày rồi mới đi Hoa Khuyết Tộc.”
Nhạc Lãng khẽ gật đầu, xong rồi nhẹ nhàng cầm tay Đường Tình Ái để viết chữ: “Ta sẽ tìm chỗ tốt, tính toán buôn bán gì đó kiếm tiền, sau này nuôi bà bà cùng nàng.”
Đường Tình Ái cười tươi, vẽ lại tay chàng: “Phu quân bỏ tất cả mọi thứ chỉ vì theo thiếp, chịu cực khổ thế này có đáng không?”
Sau khi trốn thoát thành công, Nhạc Lãng dẫn nàng về nhà chàng, chỗ đó vô cùng hoành tráng, quan trọng là treo đầy đèn lồng đỏ xen kẽ chữ song hỷ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT