Cảnh Nguyên Châu phải thừa nhận rằng, những thông tin mà Lâm Diên biết rõ ràng nhiều hơn anh tưởng rất nhiều.
Đối với những gì vừa được đề cập, anh không phủ nhận mà chỉ tò mò hỏi: "Vậy còn GH? Lâm tổng, ngoài số tiền ký hợp đồng, ông chủ hậu trường của GH như cậu còn có thể hứa gì với tôi nữa?"
"Lấy tôi ra hứa cho anh, thế đã đủ chưa?" Lâm Diên không chớp mắt, giọng điệu nghiêm túc vô cùng. "Tôi có thể đảm bảo rằng GH không hề giống BK. Chỉ cần anh muốn, tôi có thể là người đứng sau ủng hộ anh hoàn thành mọi ước mơ trên đấu trường. Nghe thế có phải rất cảm động không?"
Cảnh Nguyên Châu im lặng trong thoáng chốc: "Không cần phải nói thế."
"Không cần vội trả lời, tin tôi đi, rồi anh sẽ cần." Lâm Diên không hề để tâm đến sự từ chối thẳng thừng, thậm chí còn tỏ vẻ rất hiểu, "Tôi biết anh lo ngại điều gì. Dù sao GH cũng chỉ là một câu lạc bộ mới thành lập, không có thành viên, không có suất thi đấu, ngay cả việc muốn đánh giải hạng hai cũng không có tư cách tham gia. Nhìn từ góc độ nào cũng chẳng xứng với cái tên Titans."
Cảnh Nguyên Châu bình tĩnh lắng nghe cậu hạ thấp đội của mình không chút thương tiếc, rồi không ngoài dự đoán, Lâm Diên nhanh chóng đổi giọng.
"Nhưng ở đây, tôi có thể rất trực tiếp mà đảm bảo với anh rằng, GH chắc chắn sẽ sớm có được giấy chứng nhận đội tuyển từ liên đoàn, để đứng trên sàn đấu chuyên nghiệp. Ước chừng chỉ cần vài ngày nữa thôi, anh sẽ biết tôi đang nói gì."
Lâm Diên cười nhếch mép, khá thoải mái vỗ vai Cảnh Nguyên Châu như anh em thân thiết: "Nói chung, Cảnh Thần, cánh cửa GH luôn mở rộng chào đón anh, kệ cái tên tân binh vớ vẩn đó đi mà gặp ma! Một đội tuyển hoàn toàn mới để tha hồ xây dựng, điều kiện như thế này chưa đủ hấp dẫn sao? Rõ ràng là một con hổ mạnh mẽ, sao phải co ro ở BK giả làm người tốt? Tôi chờ anh trong kỳ chuyển nhượng!"
Ánh mắt Cảnh Nguyên Châu lướt qua bàn tay đặt trên vai mình.
Ngón tay thon dài, đẹp mắt.
Anh khẽ cúi đầu: "Nếu thật sự như những gì cậu nói, tôi sẽ cân nhắc nghiêm túc."
Trong hai ngày gần đây, Cảnh Nguyên Châu không tham gia các trận đấu tập.
Ngồi trên ghế sofa trong phòng tập luyện, ánh mắt anh dừng lại trên màn hình lớn hiển thị trận đấu đối kháng, nhưng trong đầu lại hiện lên những lời mà Lâm Diên đã nói trong khách sạn.
Trong vài năm gần đây, đội BK đã thể hiện xuất sắc trong giải đấu, và với sự gia nhập của một số thành viên mới, mô hình chiến đấu mới cũng vận hành khá trơn tru.
Thậm chí, truyền thông còn nhận định rằng, nếu không phải vì lỗi trong pha giao tranh cuối cùng của trận chung kết, có lẽ họ đã có thể mang về thêm một chiếc cúp vô địch.
Nhiều người tiếc nuối, nhưng ít ai biết rằng, đằng sau sai lầm tưởng chừng ngẫu nhiên ấy, là một lỗ hổng lớn trong nội bộ BK.
Khi các tuyển thủ trẻ đang phát triển mạnh mẽ, đội ngũ huấn luyện của BK dần không theo kịp bước chân của họ.
Thực tế, giai đoạn chọn tướng (BP) trong trận đấu đó đã xuất hiện một sai lầm nghiêm trọng.
Không chỉ không khóa được tướng chủ chốt trong chiến thuật của đối phương từ sớm, mà họ còn để đối phương giành được những vị trí then chốt.
Trận đấu chưa bắt đầu mà kết quả đã gần như được định đoạt, đó sẽ là một trận đấu cực kỳ khó khăn.
Mọi người chỉ thấy các tuyển thủ tỏa sáng trên sân khấu, nhưng thường bỏ qua tầm quan trọng của đội ngũ huấn luyện. Khi sự cân bằng giữa sân khấu và hậu trường bị phá vỡ, chẳng khác nào đẩy một đội tuyển đến bờ vực thẳm, chỉ còn chờ rơi xuống.
Chính vì điều này, ban lãnh đạo BK, sau nhiều do dự, cuối cùng đã đưa ra quyết định – chính thức thăng hạng tuyển thủ đội hai Lâm Mẫn lên làm thành viên chính thức của đội, cùng với Cảnh Nguyên Châu đảm nhiệm vị trí đường trên.
Lâm Mẫn là người do chính tay Cảnh Nguyên Châu đưa từ đội trẻ lên, trên danh nghĩa, có thể coi là quan hệ sư đồ. Cậu thiếu niên vừa tròn 18 tuổi, đang ở đỉnh cao sự nghiệp, là thời điểm tốt nhất để tạo nên tên tuổi.
Còn Cảnh Nguyên Châu, được mệnh danh là chiến thần với kỹ năng cá nhân xuất sắc, nhưng ở tuổi 23, anh đã định sẵn không thể chiến đấu trên đấu trường này lâu hơn nữa.
Một bên là chiến thần sắp nghỉ hưu, một bên là ngôi sao đang lên với tương lai đầy hứa hẹn.
Sau nhiều lần cân nhắc, ban lãnh đạo BK cuối cùng quyết định đặt cược vào Lâm Mẫn, với hy vọng sẽ mang về một tương lai sáng lạn cho câu lạc bộ.
Còn về phần Cảnh Nguyên Châu, lúc đó, quản lý Vương đã nói thẳng: "Titans, cậu đã đạt được vinh quang cao nhất mà bất kỳ tuyển thủ chuyên nghiệp nào cũng ao ước. Cậu nên nghĩ về tương lai của mình. Sự nghiệp tuyển thủ tiêu tốn rất nhiều sức khỏe, giảm số lần ra sân sẽ giúp cậu giữ vững phong độ đỉnh cao. Giờ trên mạng có rất nhiều kẻ chỉ trích, chỉ cần một sai lầm nhỏ trong trận đấu cũng dễ bị thổi phồng. Nếu điều đó để lại vết nhơ trong sự nghiệp của cậu thì thật không đáng. Bây giờ có Lâm Mẫn san sẻ gánh nặng, đây là cơ hội tốt để cậu có thể rời sân khấu một cách hoàn hảo, giữ vững hình ảnh Titans trong lòng người hâm mộ, tốt cho tất cả mọi người."
Lời nói đó, dù khéo léo, nhưng hàm ý rất rõ ràng.
Rõ ràng, ban lãnh đạo câu lạc bộ quyết tâm nâng Lâm Mẫn lên, nhưng cũng không muốn Cảnh Nguyên Châu rời đi. Kết quả tốt nhất họ mong muốn là anh ở lại, giúp Lâm Mẫn tỏa sáng, và trong thời điểm quan trọng, tiếp tục làm trụ cột cho BK, để hoàn thành sự nghiệp của mình.
Nói thẳng ra, chính là trở thành dự bị cho đường trên.
BK đã bắt đầu đếm ngược đến ngày giải nghệ của anh.
Cảnh Nguyên Châu biết rất rõ rằng, một khi anh chính thức đặt vấn đề chuyển nhượng, chắc chắn sẽ gây ra một cơn bão lớn, nhưng có một điều mà ban lãnh đạo BK đã sai.
Vinh quang và danh tiếng tích lũy bao năm qua đối với anh chẳng đáng một xu. Điều duy nhất anh thực sự gắn bó là chiến trường khốc liệt và đầy đam mê đó.
Ngồi trên ghế sofa một lúc, Cảnh Nguyên Châu cảm thấy khô họng.
Nhìn thấy trận đấu tập đầu tiên đã kết thúc, anh vô thức rút ra một điếu thuốc từ túi quần và bước ra ngoài.
Dựa người lười biếng vào bức tường hành lang, khói thuốc bay lên.
Giữa những làn khói mờ, đôi mắt đen sâu của người đàn ông dường như trở nên thăm thẳm hơn bao giờ hết.
Một điều mà mình khó chịu nhất khi xem esports là việc đề cập đến tuổi nghề của tuyển thủ. Rõ ràng game thủ là một nghề tiêu hao nhiều thể lực và sức khỏe hơn mn nghĩ rất nhiều. Rất nhiều tuyển thủ bị thái hóa đốt sống cổ, tay bị chấn thương phải rời cuộc chơi. Con đường game thủ này không dễ đi chút nào cả.