Cả một đêm Nguyễn Dư đều nghĩ đến hương vị của bát mì gói kia.
Hương vị kia, giống như là cổ vũ tinh thần của cô, khiến cho cô không ngừng nhớ tới thời điểm vẫn còn cha, nhớ tới những hồi ức hạnh phúc trước kia.
Khi Nguyễn Dư còn nhỏ, cô từng cảm thấy mì gói chính là đồ ăn ngon tuyệt vời nhất thế giới này. Nhưng ngày thường rất ít khi có cơ hội được ăn, mỗi lần chỉ có khi cô bị bị bệnh hay bị cảm, cha mới nấu cho cô một bát mì gói, sau đó dỗ cô ăn hết.
Ăn mì gói sẽ hết bệnh, sau khi hết bệnh sẽ lại thèm, lại giả vờ bị bệnh.
Nhưng mà mấy trò vặt của cô không bao giờ qua nổi mắt của cha….
Sau khi cha qua đời, cô không còn ăn mì gói nữa, bởi vì cô biết, cho dù hương vị của mì gói có thay đổi hay không, cảm xúc hạnh phúc lúc trước sẽ vĩnh viễn không quay trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play