“Đã ăn cơm chiều chưa?” Đằng Đực nhìn về phía Đằng Hạo.
“Ăn rồi, cơm hộp!”
Đằng Dực gật đầu, xoay người đi ra ngoài, hình như hắn tiến vào là vì hỏi câu này, có vẻ như cũng không nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ.
Nguyễn Dư lặng lẽ thở ra.
Đằng Dực đi vài bước, lại quay đầu, tầm mắt đặt trên người Nguyễn Dư.
“Cô thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT