【Ối chà, thì ra còn có thể kiếm chác kiểu này sao, nguyên liệu cho tiệc rượu thì tự đi mua, khai khống sổ sách lên, tiền thừa thì đám quan viên Lễ Bộ chia nhau, lại còn chia theo phẩm cấp nữa chứ! Ai chia ba phần, ai hai phần, ai một phần đều có quy định cả!】

Lão Hoàng Đế nhìn đám quan viên Lễ Bộ một cách đầy thâm ý.

Các quan viên Lễ Bộ đều chột dạ cúi đầu.

Lễ Bộ Thượng Thư nhân lúc Hứa Yên Miểu không để ý, vội ra hiệu cho lão Hoàng Đế.

'Bệ hạ, đừng nhìn nữa, đừng nhìn nữa, hôm qua thần đã bắt bọn họ nộp lại hết số tiền đã lấy rồi!'

Lão Hoàng Đế lúc này mới thu lại ánh mắt như muốn thiêu cháy bọn họ.

Những việc đám quan viên Lễ Bộ làm, thực chất cũng tương đương với luật ngầm rồi. Giống như các vị Tư Vụ ở các bộ ngấm ngầm nhận tiền hiếu kính, nếu không đưa tiền thì sẽ bị chặn giấy tờ trong phạm vi quy tắc, không tới hạn chót thì đừng hòng văn thư đó xuất hiện ở bộ phận cần đến.

Thuộc vào phạm vi "dân không tố cáo thì quan không truy cứu".

— Cũng là loại chuyện mà lão Hoàng Đế ngầm cho phép theo kiểu "nước trong quá thì không có cá".

Hứa Yên Miểu: 【Ể? Bữa tiệc hôm đó còn cho phép gia nô vào nhà bếp ăn cơm nữa sao? Sao ta lại không biết chuyện này nhỉ?】

Các quan khảo thí khác: Khụ khụ khụ!

【Ồ! Đúng là được thật, nhưng chỉ được mang theo một người thôi...】 Hứa Yên Miểu ngẩn ra, đột nhiên cảm thấy mình đúng là một kẻ thật thà: 【Thế mà bọn họ lại dẫn theo tận bốn năm người?!】

Các quan khảo thí khác: Khụ khụ khụ khụ!

Là Phó Chủ Khảo Quan, Binh Bộ Thượng Thư mặt không đổi sắc, chỉ có ánh mắt là hơi lảng đi.

Ông ấy cũng có dẫn người đến ăn, nhưng không nhiều đến bốn năm người, chỉ dẫn theo ba người thôi.

Một ngày tốt lành

Lão Hoàng Đế cũng giật giật khóe mắt.

Lườm bọn họ một cái đầy bực bội.

Xem cái tiền đồ của các ngươi kìa!

【Ha ha ha ha ha ha ha!】

【Lười nấu nướng, Lễ Bộ Thị Lang còn lén dắt cả Đại Tướng Quân đến ăn chực nữa. Những người khác đều là gia nô, chỉ riêng Đại Tướng Quân một mình ngồi ở nhà bếp sau như gấu, ăn lại cực nhiều. Người ở phía trước còn phải chạy ra ám thị, bảo đám gia nô đừng ăn thả phanh quá, nếu không phía trước không cung ứng kịp, lộ tẩy thì mất mặt lắm.】

【Đám gia nô đúng là oan c.h.ế.t đi được. Phần lớn chỗ đó đều là do Đại Tướng Quân ăn cả mà!】

Tâm trạng Lễ Bộ Thị Lang vô cùng phức tạp.

Lặng lẽ lườm Đại Tướng Quân một cái.

'Ngươi ăn nhiều thế làm gì!'

Đại Tướng Quân cẩn thận liếc nhìn sắc mặt lão Hoàng Đế, lúc này mới lén lút lộ vẻ tủi thân với Lễ Bộ Thị Lang.

Cái đó cũng đâu thể trách hắn được, đường đường là một tướng quân, một bữa ăn ít nhất cũng hết một thùng cơm gỗ, ba cân thịt mỡ béo ngậy, chẳng phải rất bình thường sao.

*

【Ể? Lễ Bộ Thượng Thư bắt người của Lễ Bộ nộp lại hết chỗ dầu mỡ vớt được trong vòng một ngày rồi à. Ừm, nếu đã như vậy, thì đợt chỉnh đốn của Lại Bộ chắc cũng tương tự nhỉ?】

【Vậy thì ta căn bản chẳng cần phải sợ!】

【Mấy chuyện tương tự thế này, đừng nói là làm, ta đến biết còn chẳng biết nữa là.】

【Hiểu luật ngầm chốn quan trường ư? Không tồn tại!】

Các quan viên khác: "..."

Chẳng hiểu vì sao, lại có cảm giác Tiểu Bạch Trạch hình như đang rất tự hào thì phải.

【Đợi đã...】

【Đáng ghét!!!!】

Những người khác: "?!"

Sao thế? Xảy ra chuyện gì vậy?

Toàn bộ đám người Lễ Bộ càng căng cứng cả người, bao hậu quả kinh khủng trong quá khứ lập tức hiện về trong đầu.

Lớn tiếng như vậy... lẽ nào Hứa Yên Miểu lại tóm được kẻ nào tham ô? Hay là có kẻ nào trên lừa dưới giấu?

Chắc không đến nỗi có kẻ tư thông với địch quốc đấy chứ?!

Hứa Yên Miểu: 【Thì ra quan viên ăn cơm ở công trù còn có thể mang về ư?!】

【Sợ ăn không hết, nên lần nào phần của ta cũng không lấy đủ!】

Rõ ràng gia sản cũng có tới mấy trăm vạn tiền rồi, thế mà giờ phút này Hứa Lang vẫn phát ra tiếng gào thét chói tai.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play