Mặc dù mùa nước lên sắp kết thúc, nhưng chân muỗi bé tí cũng là thịt, huống chi thuyền lớn còn chưa đóng xong, Diệp Diệu Đông vẫn cùng cha hắn như cũ ra biển vớt mực.
Chỉ là trời có khi gió mây bất ngờ, liên tục nắng hơn nửa tháng, giữa trưa ngày thứ hai bầu trời liền bay đến một đám mây đen, che kín cả bầu trời, lập tức làm cho trời tối sầm lại, trên mặt biển mọi người lập tức đều tranh thủ thời gian trở về, nhìn thế này ai cũng biết một lát nữa là mưa rào tầm tã.
Ở nhà, Lâm Tú Thanh cũng nhìn thấy bầu trời đột nhiên tối sầm, lập tức tranh thủ thời gian chạy đến nhà xưởng. Mấy ngày nay mỗi ngày đều giết mấy ngàn cân mực, trên sân đầy ắp mực, khiến nàng vốn còn nghĩ hôm nay phơi thêm nửa ngày, tranh thủ lúc trời nắng đẹp lại thu vào, thấy tình hình này chắc chắn phải tranh thủ thu ngay.
Trong xưởng, mấy đứa nhỏ cũng tranh thủ thời gian theo nhau bận rộn, người chuyển mực sang chỗ khác, người thì thu những xâu mực đang phơi. Phần lớn mực đều được xâu thành chuỗi treo trên dây, thu cũng rất nhanh, mà lại không sợ chồng chất, rất tiết kiệm diện tích.
Sau khi tất cả hàng hóa đều đã được chuyển xuống dưới mái che bạt, bọn họ mới có chút rảnh để thở, nhưng sau lưng ai nấy cũng ướt đẫm mồ hôi.
Lâm Tú Thanh tay cầm bao tải thu mực khô cũng rất nhanh nhẹn, miệng thì không ngừng mắng dự báo thời tiết.
Tối qua nghe dự báo thời tiết nói là trời nhiều mây, nàng mới nghĩ hôm nay phơi nửa ngày là vừa đủ, đỡ phải phơi qua đêm lại có sương, sáng sớm thu vào không tốt, cứ nhằm giữa trưa sau bữa cơm trưa khi mặt trời lên cao mà thu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT