Cô đang hỏi nửa chừng thì không muốn hỏi tiếp nữa, nhưng Bùi Hà Yến lại nghiêm túc trả lời: "Anh tin vào duyên phận. Dù không gặp em ở Nam Chỉ, chúng ta cũng sẽ gặp nhau. Nhưng có thể gặp nhau theo cách như hôm nay không, điều đó anh không dám chắc."
Tầm mắt của con người chỉ nhìn thấy được một phần rất nhỏ của thế giới, nên anh không thể biết trước mọi khả năng. Nhưng dựa vào hiểu biết về chính mình, anh biết rõ, dù gặp ở đâu, khi nào, hay vì lý do gì, anh đều sẽ thích Liễu Liễu một lần nữa, hết lần này đến lần khác.
"Thích ai đó luôn có lý do. Ngoại hình nổi bật cũng là một trong số đó. Nhưng việc thích có thể phát triển tới đâu, lại phụ thuộc vào sức hút giữa cả hai."
Là khi có những câu chuyện chung, sở thích chung, muốn hiểu nhau sâu sắc hơn, hay khao khát một sự đồng hành gắn bó hơn.
"Rồi còn là lựa chọn nữa. Mỗi người ở những độ tuổi và thời điểm khác nhau sẽ gặp những khó khăn khác nhau." Anh nói đến đây liền ngừng lại, sợ cô suy nghĩ quá xa, rồi tự đặt mình vào bối cảnh của cả hai. "Giả thiết chỉ là giả thiết, không có nhiều ý nghĩa. Nhưng anh nghĩ, ở bất kỳ thời điểm nào anh có cơ hội gặp em, anh đều sẽ không chút do dự mà chọn em."
Giống như trong giấc mơ mà anh từng thấy. Anh đứng trên cây cầu, nhìn cô ngồi ở mũi thuyền, từng đóa từng đóa vớt những bông hoa nổi trên mặt nước. Anh không biết cô, càng không nói đến việc yêu cô. Nhưng chỉ cần gặp cô, anh không thể thờ ơ. Đôi lúc anh còn nghĩ rằng, giấc mơ ấy là một điềm báo.
Rõ ràng khi đó anh có thể chỉ là một người qua đường. Nếu lúc ấy anh cứ cứng lòng mà đi thẳng qua cầu, không bận tâm, không xen vào, có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ gặp cô trong đời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play