Trì Ôn Văn nhìn nàng híp mắt hưởng thụ như một con mèo nhỏ, không nhịn được bật cười khẽ, trong giọng nói mang theo sự nhẹ nhõm: “Không vội, mấy ngày nữa Bạch Khánh sẽ được điều đến nha môn thành Đông Dương. Đến lúc đó, để hắn đi điều tra. Nếu thực sự có vấn đề, cũng coi như hắn lập được công lớn.”
Hai người đứng bên hồ sen hóng mát, tâm trạng phiền muộn theo làn gió mà tiêu tán.
Không bao lâu sau, đám khách hành hương thắp hương xong lần lượt kéo đến đình hóng gió nghỉ ngơi, ngắm cảnh. Hạ Ngư nhớ đến sạp hàng, tiện tay hái hai búp sen còn chưa nở rồi cùng Trì Ôn Văn xuống núi.
Khi trở lại sạp, Vương bá, Hồng Tiểu Lượng và Bạch Tiểu Muội đều bận rộn đến mức mồ hôi nhễ nhại, mà quầy hàng thì đông khách hơn hẳn.
Bởi vì mặt trời ngày càng lên cao, người đi đường ai nấy đều nóng bức, nên băng phấn là mặt hàng bán chạy nhất.
Khoai tây chiên thì rất được bọn trẻ con yêu thích. Một số trưởng bối vì dỗ dành con cháu mà sẵn sàng đi thêm vài bước để mua một phần.
Ngược lại, cơm nắm lại ít người mua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT