Mặc dù Hạ Ngư không nói hết, Trì Ôn Văn cũng có thể đoán được bảy tám phần ý tứ nàng muốn nói. Từ sau khi thành hôn, hai người họ luôn giữ khoảng cách, mỗi người đều ôm lấy tâm sự riêng, không có sự quan tâm, săn sóc thường thấy ở các cặp phu thê, cũng chẳng có sự thân mật vốn nên có. Chàng đã sớm nhận ra rằng từ đầu, nàng đã muốn thoát khỏi chàng – một kẻ bệnh lao vô dụng.
Tuy rằng trước đây chàng từng nghĩ đến việc hòa ly, nhưng giờ phút này, khi biết Hạ Ngư cũng có ý định rời đi, lòng chàng như bị một tảng đá lớn đè nặng. Nỗi buồn và đau đớn khiến chàng cảm thấy nghẹt thở.
Trì Ôn Văn cố nén nỗi chua xót trong lòng, lạnh nhạt nói:
“Về sau, bạc dùng để xem bệnh, ta sẽ trả lại cho ngươi.”
Có lẽ, hòa ly mới là lựa chọn công bằng nhất cho cả hai. Vốn dĩ, khi Hạ Ngư gả đến đây, nàng đã không tình nguyện, mà chàng cũng chẳng thật lòng muốn cưới nàng.
Hạ Ngư trong lòng rối bời, không chắc Trì Ôn Văn có đoán được nửa câu sau nàng vừa định nói hay không. Cắn môi, nàng khẽ nói:
“Không sao đâu, cứ xem như dùng tiền học phí của Hạ Quả để chữa bệnh cho ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT