Lửa giận trong mắt nàng hừng hực, hận không thể đấm đá Trì Ôn Văn một trận: “Ngươi mới ngáy ngủ đó!”
Trì Ôn Văn dừng tay, nhìn chằm chằm vào nàng với ánh mắt nghiêm túc: “Tối qua ngươi thật sự có ngáy ngủ.”
Nhìn chàng dùng ánh mắt chân thành như vậy, Hạ Ngư lại bắt đầu hoài nghi chính mình.
Nàng trầm mặt không nói lời nào, không muốn tiếp tục lắm chuyện với Trì Ôn Văn, cảm giác như nếu tiếp tục nói nữa thì chính mình sẽ tức chết mất một ngày.
Thu thập đệm chăn xong, Hạ Ngư bắt đầu chuẩn bị bữa sáng.
Khi bữa sáng còn chưa xong, Vương bá đã cùng nhi tử của Bạch thợ mộc mang về một bó sọt tre.
Nhi tử Bạch thợ mộc đặt sọt tre ở góc tường trong sân, rồi nói: “Vương bá, ta đi về trước, nếu thiếu sọt tre thì ngài lại qua nhà ta lấy.”
“Được rồi.” Vương bá trả lời, rồi bước qua khu đất trồng rau để chuẩn bị dựng hàng rào tre.
Hạ Ngư làm xong bữa sáng, mời Vương bá ngồi ăn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT