Những người chỉ muốn xem náo nhiệt thì sẽ không tin vào mấy lời đó.
Hạ Ngư lại càng thêm phiền chán vì những lời nói ấy, tiện thể liếc nhìn tiểu cô nương đang quỳ. Rõ ràng tuổi tác chẳng hơn kém gì Bạch Tiểu Muội, vậy mà chẳng có chút gì gọi là khiêm nhường hay biết thân biết phận.
“Điền cô nương, xin hãy nhớ kỹ, không phải ai cũng rảnh rỗi mà đi quan tâm chuyện riêng tư của người khác. Tốt hơn hết là hãy đem những tâm tư nhỏ nhặt của mình dùng vào chỗ đúng đắn, thay vì muốn so bì hơn thua với ta.”
“Huống chi, chưa nói đến việc ta không quen biết gì ngươi, cho dù có quen đi chăng nữa, có biết rõ gốc gác ngươi đi nữa, ta cũng sẽ không nhận ngươi làm học trò.”
“Vì sao?” – Mắt Điền Nhạn đỏ hoe, nghẹn ngào hỏi.
“Vì sao à? Trong lòng ngươi thật sự không rõ sao?” – Hạ Ngư cười khẩy, nhìn nàng ta từ trên xuống dưới:
“Thứ nhất, trước cửa tửu lâu nhà ta rộng như thế, ngươi không tìm chỗ nào khác để quỳ mà nhất định phải quỳ ngay trước cổng chính, cản trở việc làm ăn của ta. Không phải ngươi cố ý muốn dẫn người ta đến xem, giúp ngươi tạo tiếng vang, rồi ép ta phải nhận ngươi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT