Nha môn từ xưa đến nay vốn lấy hòa giải làm chính. Lần này, tuy rằng Liễu Quý có rút đao, nhưng rốt cuộc không gây thương tích cho người ngoài. Hơn nữa, việc này suy cho cùng vẫn là chuyện riêng của Liễu phủ, không thể xử lý theo pháp luật.
Bạch Khánh theo dõi đã lâu, nhưng lại không thể bắt được sai lầm lớn nào từ phía Liễu lão gia hay Tuệ Vân, nên không thể xét xử. Gương mặt hắn thoáng chốc phủ đầy mây mù.
Trì Ôn Văn lặng lẽ kéo Hạ Ngư rời khỏi đám đông, dẫn nàng đến gốc cây hạ gọi một đứa bé ăn mày tới. Chàng ghé tai cậu bé thì thầm mấy câu, rồi đưa cho vài đồng tiền lẻ.
Đứa bé nhận tiền, liên tục gật đầu, rồi nhanh như chớp chạy mất hút.
“Chàng bảo đứa nhỏ kia đi làm gì vậy?” Hạ Ngư không nhịn được hỏi.
Trì Ôn Văn cúi người ghé sát tai nàng, nhẹ giọng nói: “Tất nhiên là nhờ nó nhắn lại cho phu nhân Liễu phủ, bảo bà ta chú ý nhiều hơn đến tình trạng của Liễu lão gia.”
Chỉ những người gần gũi thường ngày mới dễ phát hiện ra manh mối, cho nên Liễu phu nhân chính là người thích hợp nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT