Bất Kiến Hàn cố gắng phớt lờ bầu không khí ngượng ngùng đang lan tràn trong không khí, khẽ ho một tiếng, cứng nhắc chuyển chủ đề: "Ở đây không tiện ở lại lâu, chúng ta về lãnh địa của Biên Cừu rồi nói tiếp đi.”
Nói xong, cậu liền dẫn đầu cùng tay cùng chân bước ra khỏi cửa.
Biên Cừu một lần nữa dễ dàng, thậm chí có thể coi là nuông chiều bỏ qua cho cậu, vẫy tay ra hiệu cho hai đồng minh mới gia nhập đi theo.
Một lát sau, cả nhóm trở về lãnh địa của Biên Cừu.
Đầu ngón tay Biên Cừu khẽ chạm, một ngôi sao trong biển sao hư không biến thành một chiếc bàn tròn với kích thước vừa vặn, lơ lửng trước mặt mọi người. Mọi người lần lượt ngồi vào bàn theo thứ tự Bất Kiến Hàn, Biên Cừu, búp bê thỏ, chiến binh cơ giáp, nữ diễn viên xiếc. Ấm trà và tách trà bằng sứ xương tự động bay đến trước mặt các đồng minh, ấm trà rót trà đen nóng hổi bốc hơi nghi ngút vào tách trà.
Bất Kiến Hàn nhấc tách trà lên lắc lắc, nước trà không hề lay động, quả nhiên vẫn là nhựa cây, sản phẩm của ma thuật, không khỏi thất vọng đặt xuống.
“Đã ngồi cùng nhau bên chiếc bàn này, vậy thì chúng ta chính là đồng minh.” Bất Kiến Hàn mở lời đầu cuộc trò chuyện: “Trước tiên hãy làm rõ mục tiêu chung của chúng ta, đó chính là ám sát nhà vua, rời khỏi Vương quốc Búp bê, điểm này mọi người không có ý kiến gì chứ?”
“Chờ đã, tôi có ý kiến!” Chiến binh cơ giáp với lớp sơn bong tróc kinh ngạc lên tiếng phản đối: “Lúc đầu các người lừa tôi gia nhập chỉ nói là muốn rời khỏi Vương quốc Búp bê, không hề nói là còn phải ám sát nhà vua!”
Bất Kiến Hàn cầm điều khiển từ xa gõ gõ lên mặt bàn: “Rất tiếc, anh là đồng chí duy nhất ở đây không có tư cách đưa ra ý kiến.”
Chiến binh cơ giáp muốn nói lại thôi, thôi lại muốn nói, cuối cùng trước sự im lặng đồng loạt của mọi người, lặng lẽ tắt mic của mình.
“Xem ra mọi người rất hợp tác, ý kiến đã thống nhất.” Bất Kiến Hàn vui vẻ nói với giọng điệu cưỡng ép thống nhất ý kiến bất đồng: “Vậy thì, để thực hiện lời hứa trước đó, tôi sẽ thẳng thắn nói rõ lai lịch thân phận của mình, nhiệm vụ tôi cần hoàn thành ở Vương quốc Búp bê, đồng thời giải đáp một số thắc mắc của mọi người.”
Bằng ngôn ngữ ngắn gọn nhất, Bất Kiến Hàn nhanh chóng thuật lại những trải nghiệm của mình từ khi vào phó bản.
Từ lúc nhận nhiệm vụ ám sát ông chủ nhà máy sản xuất đồ chơi Pierre từ Công đoàn sát thủ Cức Phong, bắt đầu bố trí kế hoạch ám sát, đến việc họ chia nhau hành động lẻn vào lâu đài, nhưng lại bị phục kích khi thực hiện vụ ám sát, vô tình lạc vào Vương quốc Búp Bê. Rồi đến những điều kỳ lạ mà họ chứng kiến trong Vương quốc Búp Bê, đồng đội lần lượt thất lạc, cuối cùng làm thế nào nhận ra những người bạn đã bị nuốt chửng và biến thành búp bê.
Sau khi nghe xong, mọi người im lặng một lúc lâu.
Vừa chờ bọn họ tiếp thu thông tin, Bất Kiến Hàn vừa hỏi: “Tôi đã giải đáp cho mọi người nhiều như vậy, bây giờ đến lượt mọi người trả lời câu hỏi của tôi. Mọi người biết gì về nhà vua? Trải nghiệm, đặc điểm, năng lực hay cách chiến đấu của ông ta đều được, cứ nói thoải mái đi."
"Tôi là búp bê mới được sinh ra, ngoài việc nhà vua chủ trì Yến Tiệc ra, tôi cơ bản không biết gì về ông ta." Nữ diễn viên xiếc trả lời trước.
“Những gì tôi biết cũng không khác gì nữ diễn viên xiếc.” Chiến binh cơ giáp nói: “Nhà vua rất bí ẩn, hiếm khi xuất hiện trước mặt các búp bê khác. Ngoại trừ việc thả chim họa mi báo tin cho mọi người tham gia Yến Tiệc, cơ bản không gặp được ông ta. Về năng lực của nhà vua, có truyền thuyết rằng sức mạnh của ông ta vượt trội hơn tất cả các búp bê, căn bản không thể chiến thắng.” (App TYT)
Bất Kiến Hàn chống cằm: “Có ai muốn bổ sung thêm không thêm gì?”
Búp bê thỏ giơ tay lên: “Tôi không biết nhiều về nhà vua, nhưng nghe nói tình cảm của ông ta và Hoàng hậu rất sâu đậm, luôn luôn đi cùng nhau. Về những tin đồn liên quan đến Hoàng hậu, tôi có nghe nói một chút, không biết cậu có hứng thú không?"
“Nói thử xem?”
"Nghe nói Hoàng hậu, khi còn là con người là vợ của một ông chủ nhà máy sản xuất đồ chơi, cao quý và xinh đẹp." Búp bê thỏ chậm rãi kể chuyện: "Tính tình bà ta rất mạnh mẽ, lại còn thích kiểm soát, đa nghi. Chồng bà ta không chịu nổi sự quản thúc của bà ta, lấy cớ đi buôn bán, quanh năm trốn tránh bên ngoài, không dám về nhà."
"Sau đó, vào một ngày nọ, chồng bà ta phát hiện ra nhật ký mà bà ta viết cho người tình bí mật, liền cho rằng bà ta không chung thủy, đã bỏ thuốc độc khiến con người dần dần suy yếu vào thức ăn của bà ta. Bà ta ngày càng ốm yếu, cuối cùng bị sát thủ do chồng mình thuê giết chết.”
"Người tình bí mật của bà ta- trong lời đồn, rất nhiều người đoán rằng người tình bí mật của bà ta chính là nhà vua- đã làm thi thể của bà ta thành búp bê, nhưng không hiểu sao, cho dù đã biến thành búp bê, bà ta cũng chưa bao giờ tỉnh lại. Có lẽ là nhà vua sợ bà ta tỉnh dậy với thân hình búp bê, sẽ mất đi ký ức về tình yêu giữa hai người, hoặc cũng có thể là bà ta đã chết trước khi bị biến thành búp bê, linh hồn rời khỏi thể xác, không thể nào thức tỉnh được nữa."
"Những gì tôi biết, đại khái là như vậy."
"Lạ thật." Bất Kiến Hàn sờ sờ mép dưới của mặt nạ: "Nghe câu chuyện này sao lại thấy quen quen…”
Bỏ đầu bỏ đuôi, đây chẳng phải chính là nhiệm vụ đầu tiên mà Lý Thu Bạch từng kể, nhiệm vụ mà anh ấy nhận được khi còn trẻ sao!
Như nghĩ ra điều gì, Bất Kiến Hàn hít sâu một hơi, chống trán vẫy tay với búp bê thỏ: "Khoan đã, lượng thông tin hơi nhiều, để tôi sắp xếp lại..."
Búp bê thỏ nghiêng đầu nhìn cậu.
Chuyện phiếm của búp bê thỏ đã bổ sung thêm cho khung truyện của Lý Thu Bạch, đồng thời hoàn thiện tính cách nhân vật.
Nhà sản xuất đồ chơi Pierre vì không hài lòng với sự mạnh mẽ của vợ mình nên đã lấy cớ rời khỏi nhà, lại nghi ngờ người vợ hung dữ ngoại tình khi ông ta vắng nhà, vì vậy đã hạ độc vợ và thuê Lý Thu Bạch ám sát bà ta. Thế nhưng người tình bí mật của vợ ông ta, đối tượng ngoại tình là nhà vua, lại là một con búp bê có ngoại hình giống hệt Pierre.
Như vậy, câu chuyện trở nên rất vi diệu và đầy ý nghĩa sâu xa.
Bất Kiến Hàn không nhịn được động não suy nghĩ miên man.
Chẳng lẽ sự thật là như thế này: Trong thời gian Pierre vắng nhà, vợ ông ta đã làm một con búp bê bằng kích thước người thật dựa trên hình mẫu của ông ta để giải khuây nỗi cô đơn, kết quả bị chồng hiểu lầm là ngoại tình với người tình bí mật, và vì thế đã giết bà ta?
Sau khi giết chết vợ mình, Pierre mới phát hiện ra, thực ra vợ ông ta vẫn luôn yêu ông ta, ông ta đã giết nhầm người. Vì vậy, ông ta hối hận không kịp, sau một loạt nghiên cứu, phát hiện ra việc búp bê nuốt chửng con người có thể khiến con người tái sinh thành búp bê. Ông ta đã dùng con búp bê giống hệt mình mà vợ ông ta làm ra để nuốt chửng chính mình, trở thành "nhà vua", chứng minh tính khả thi của kết quả nghiên cứu, lại âm mưu làm một "Hoàng hậu" để nuốt chửng vợ, để bà ta tái sinh. Nhưng trong quá trình này, không biết đã xảy ra sự cố gì mà Hoàng hậu không tỉnh lại như mong muốn.
Mẹ kiếp, tôi cắm sừng chính mình, tôi ngoại tình với chồng mình, tôi tự sát. Bọn nhà giàu đúng là biết chơi!
Chấn động cả năm trời.
Bất Kiến Hàn thật sự muốn lập tức, ngay bây giờ, lôi búp bê cảnh sát và nữ diễn viên xiếc xông vào cung điện, chỉ vào nhà vua hét lên với bọn họ, thấy chưa, đây mới là búp bê tình dục thành tinh! Tôi không phải, tôi là đồ giả!
Phì, tôi là con người!
Nói tóm lại, cậu chuyện phiếm nghe loáng thoáng được nhưng thông tin thật sự hữu ích, nhắm vào năng lực chiến đấu của nhà vua, căn bản chẳng có bao nhiêu. Bất Kiến Hàn hướng ánh mắt cầu cứu cuối cùng về phía Biên Cừu, Biên Cừu cũng chỉ biết dang hai tay ra, tỏ vẻ bất lực.
Cuộc sống không dễ dàng, lão Hàn thở dài: “Thôi, các người chẳng có ai hữu dụng cả, vẫn là để tôi tự mình ra tay vậy. Biên Cừu, anh đi cùng tôi đến cung điện một chuyến.” ( truyện trên app T Y T )
“Chỉ hai người đi thôi sao?” Nữ diễn viên xiếc rất lo lắng: “Thông tin về nhà vua vẫn chưa rõ ràng, như vậy quá nguy hiểm.”
“Chính vì nguy hiểm nên mới cần tôi đi.” Bất Kiến Hàn đẩy ghế đứng dậy.
Biên Cừu cũng không tán thành: “Nhà vua hơn tôi một bậc, tôi không chắc chắn có thể bảo vệ cậu toàn mạng trở về từ chỗ nhà vua.”
“Yên tâm đi, tôi có cách đặc biệt, không nguy hiểm đâu.” Bất Kiến Hàn tháo mặt nạ xuống, mỉm cười với Biên Cừu: “Anh đã bao giờ thấy tôi muốn làm chuyện gì mà cuối cùng lại không làm được chưa?”
Biên Cừu nhún vai: “Được rồi, cậu nói đúng, nghe theo cậu.”
Anh ta cũng đứng dậy, bế Bất Kiến Hàn lên, một tay ôm chặt lấy đùi Bất Kiến Hàn. Bất Kiến Hàn đeo mặt nạ lên, che đi khuôn mặt đang nở nụ cười đắc ý vì kế hoạch đã thành công.
Đương nhiên là không có việc gì không làm được rồi.
Vì khi không làm được thì cậu đã chết tại chỗ, trực tiếp tua lại từ đầu.
Thành công thì làm màu khoe khoang một chút, thất bại thì load lại như chưa có chuyện gì xảy ra. Đây chính là tinh hoa của việc Bất Kiến Hàn vượt ải không hề hấn gì.
Các thành viên mới của liên minh tiễn Bất Kiến Hàn và Biên Cừu rời khỏi lãnh địa, khoảng mười lăm phút sau, hai người trở về bình an vô sự.
"Nhanh vậy à?" Chiến binh cơ giáp rất bất ngờ: "Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, chẳng lẽ hai người chỉ đi đến cung điện, đứng ở cửa một lúc rồi quay về?"
"Đúng vậy." Biên Cừu lịch sự trả lời, chưa đợi chiến binh cơ giáp hỏi tiếp, anh ta đã giải thích: "Nhưng người yêu dấu của tôi nói rằng, cậu ấy đã biết được hầu hết thông tin chiến đấu của nhà vua. Mặc dù tôi cũng không biết cậu ấy đã làm thế nào.”
Biên Cừu đặt Bất Kiến Hàn xuống khỏi lòng, cậu nằm vật ra ghế như vừa bị mười tấn búp bê cán qua, uể oải nói: "Để tôi nghỉ ngơi một chút, lát nữa sẽ giải thích chi tiết cơ chế chiến đấu của boss này cho mọi người."
Cả bàn bốn cặp mắt tò mò đồng loạt nhìn cậu.
Cách Bất Kiến Hàn nắm bắt thông tin chiến đấu của nhà vua, nói ra cũng rất đơn giản, vẫn là lợi dụng quy tắc tự động lưu và load lại của phó bản.
Trong trường hợp hoàn toàn không biết gì về nhà vua, không có nguồn tin tình báo, điều cậu có thể làm, cũng là phương án nhanh chóng và hiệu quả nhất, chính là xông vào. Dụ dỗ Biên Cừu đi cùng, trực tiếp xông vào, bị tấn công rồi chết. Load lại hồi sinh ở cổng cung điện, sau đó lại xông vào, rồi tiếp tục chết dùng xác chết mở đường.
Mỗi lần chết cậu đều có thể thu được số liệu chiến đấu tương ứng và thông tin kỹ năng của nhà vua, dựa vào kỹ năng của nhà vua để điều chỉnh phương án chiến đấu tương ứng, cố gắng lần sau xông vào có thể sống lâu hơn một chút, kích hoạt thêm nhiều kỹ năng, sau đó lại điều chỉnh chiến lược rồi thử lại.
Chết liên tục mấy chục lần, cậu cuối cùng cũng nắm rõ kỹ năng chiến đấu của nhà vua.
Tuy mỗi lần tải lại dữ liệu hồi sinh, cơ thể sẽ trở về trạng thái trước khi chiến đấu, nhưng nỗi tuyệt vọng và đau đớn khi chết, sự mệt mỏi do phải liên tục suy nghĩ chiến lược, tập trung tinh thần cao độ trong thời gian dài, đều là thật.
Trong mắt mấy con búp bê khác, Bất Kiến Hàn chỉ ra ngoài với Biên Cừu một lúc rồi quay về.
Thực ra, trong mười mấy phút ngắn ngủi đó, rốt cuộc đã xảy ra bao nhiêu chuyện, chỉ có mình Bất Kiến Hàn biết.
Nằm nhoài trên bàn nghỉ ngơi một lúc, Bất Kiến Hàn chống đầu, ngẩng đầu dậy khỏi bàn dưới bốn ánh mắt tò mò, vẫy tay ra hiệu cho Biên Cừu dùng ma thuật tạo ra một màn hình có thể viết chữ trên không trung. Cậu lấy ngón tay làm bút, lấy bột bụi sao làm mực, viết kế hoạch tác chiến lên màn hình.
“Tôi hy vọng mọi người nghiêm túc lắng nghe những gì tôi sắp nói, chúng ta sẽ cố gắng phá đảo trong một mạng, đừng do dự. Mặc dù rất khó để giải thích cho mọi người biết tôi đã có được những thông tin này như thế nào, nhưng xin mọi người hãy tin tưởng rằng, tất cả những thông tin mà tôi cung cấp tiếp theo đều là thật, chi tiết và hiệu quả.”
“Xét cho cùng, trong số những người ngồi đây, tôi là người muốn rời khỏi đây nhất.”