Edit: Phụng
Beta: Manerylin & Phụng
Tiếc là mặc cho cá voi sát thủ con gọi thế nào đi nữa, Thời Dư vẫn không xuất hiện. Nó cụp đuôi thất vọng, dưới sự thúc giục của mẹ và dì, đành theo bọn họ bơi đi.
Thời Dư nằm trên boong tàu, hơi thở yếu ớt, chỗ xương bị gãy có lẽ vì vừa rồi vật lộn một trận mà không còn đau đớn như trước, trái lại trở nên tê dại, như thể cả nửa người trên đã mất cảm giác.
Cậu co một tay đặt lên che mắt, chắn đi ánh mặt trời gay gắt. Mèo hệ thống ở bên cạnh cậu, cúi đầu thật khẽ, chóp mũi lạnh buốt chạm vào cánh tay Thời Dư. Cậu giật mình, khàn giọng hỏi: "Sao vậy?"
[Cậu còn ổn không?]
[Còn chưa chết, nhưng sắp rồi.] Thời Dư nói: [Đi, Hệ Hệ, ngậm điện thoại của ba lại đây, ba phải gọi điện thoại cầu cứu.]
Mèo hệ thống lần này khác thường không phản bác, ngoan ngoãn ngậm điện thoại mang đến. Thời Dư cầm điện thoại, vừa ấn được hai nút thì đầu ngón tay khựng lại, hơi nghiêng mặt nhìn mèo hệ thống: [Có chuyện gì muốn nói với tui à?]
Mèo hệ thống quay mặt đi, không dám nhìn vào mắt Thời Dư: [Chuyện là… cậu nghe tui nói đã…]

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play