"Làm sao bây giờ? Không lái xe ra được, nếu không xuống xe chạy?"
Diệp Phù lấy mấy cái túi nhỏ từ trong túi ra, bên trong có một ít thuốc cô đã chuẩn bị sẵn, một tấm bản đồ vẽ tay, một cái bật lửa, một cặp kính nhìn ban đêm và một cái la bàn, cô nhét chiếc túi nhỏ vào trong ngực của mỗi người.
"Nếu như chúng ta đi tách nhau ra, nhớ đi về phía Bắc, nhưng tốt nhất hai người một tổ không nên đi tách ra. Nhớ kỹ, căn cứ Long Đàm ở phía bắc, nếu như không đi sang được căn cứ Long Đàm, vậy thì đi về hướng Tây Nam hoặc Tây Bắc."
“Chị Tiểu Diệp, em không muốn tách chị ra." Tay Hạ Duệ cứ run lên bần bật, cậu ấy nhìn gấu đen công kích mọi người ở phía trước, cả người gần như suy sụp.
"Chị cũng không muốn tách ra riêng với mọi người, ý chị là lỡ như bị tách ra, đừng hoảng sợ, nhất định phải bình tĩnh, trong túi có bật lửa và kính nhìn ban đêm, đừng làm mất. Bây giờ, mỗi người tự đeo ba lô của mình lên người đi."
"Nghe Diệp Phù đi, đeo đồ đạc lên trên người, cố gắng hết sức duy trì hai người một tổ, nếu như bị tách ra, đừng tìm kiếm đối phương, nhanh chóng rời đi, đi về phía Bắc." Cảnh sát Tống nói xong, cột Văn Văn ở trước ngực, đeo một ít đồ đạc đã được chọn ra ở đằng sau.
Tốc độ của Diệp Phù rất nhanh, cô nhìn toàn bộ những chiếc xe đang chen chúc ở bên ngoài, lập tức mở cửa xe đi ra ngoài cùng với những người bị gấu đen cắn chết.
Đúng lúc này, trời đất quay cuồng, sắc mặt Diệp Phù thay đổi cực nhanh.
"Chạy mau, có động đất."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play