Tửu lượng của Long Khang Niên không tốt, chỉ mới uống chút rượu trái cây đã say mèm, ôm chặt đùi ca ca mình, vừa nức nở vừa càm ràm:
“Hu hu hu, sao chuyện gì huynh cũng giấu ta, rõ ràng ta đã trưởng thành rồi mà... Rốt cuộc năm đó các huynh đã xảy ra chuyện gì chứ...”
Long Ngạo Thiên ghét bỏ đá hắn ra xa.
“Ca không nói cũng được, dù sao phụ thân đã viết thư cho ta rồi, người bảo chỉ cần ta về nhà là sẽ kể hết!”
“Không được về!” Long Ngạo Thiên sa sầm mặt, lại đá chi đệ đệ thêm một phát.
Nhưng lúc này Long Khang Niên đã say mèm, căn bản không nghe lọt tai bất cứ lời nào Long Ngạo Thiên nói, chỉ liên tục lầm bầm, hệt như một đứa trẻ mẫu giáo bị ấm ức.
Còn Tiêu Nhu Thục thì vì lén uống rượu của đám Phó Hoành Minh mà cũng say bí tỉ, lúc này đang ôm một thân cây trong sân, mặt đỏ bừng thổ lộ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play