Tường đưa cho người bệnh Hồ tuyên nhị liên thang, dặn nghiền thật nhỏ hoà với nước gừng, nhỏ vào khoé mắt, làm cho thông nước mắt ứ đọng. Sau đấy dùng các thứ lá đào đắng, lá trắc bá, lá cúc, lá liễu sắc làm nước thang mà xông rửa. Biết tôi đang chờ, người bệnh vừa đi Tường liền quay lại nghị sự. Chúng tôi bàn bạc qua rồi quyết định thông báo tình hình với quan quân triều đình để ứng phó kịp thời, phòng trường hợp bệnh lan rộng ra hơn nữa. Người chịu trách nghiệm cho việc này dĩ nhiên không ai khác ngoài Lịch Vũ.
Tôi và Tường vừa mới trao đổi xong thì có một người đàn ông hom hem chen hàng lên trước, đôi tay khẳng khiu như que củi bế một đứa bé cuộn trong chiếc chăn rách như tổ đỉa. Tôi ban đầu cảm thấy hơi khó chịu vì hành động chen hàng kia nhưng nhìn người đàn ông lấm lem, hai mắt ươn ướt mếu máo:
"Xin... thầy... Thầy hãy cứu con con với."
Tôi hơi khựng lại, bất tri bất giác tự trách mình quá nhỏ mọn. Trong lớp chăn xám ngoét rách tả tơi, một đứa trẻ chừng hơn một tuổi ho dữ dội, thở to. Tôi sờ tay lên trán, trán nóng hừng hực. Đứa bé thở khò khè mãi không thôi, nước mũi vàng đặc như nghẹn lại. Tôi khẽ bóp nhẹ miệng kiểm tra, rêu lưỡi vàng mỏng, mạch phù hoạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT