Tôi "À" một tiếng ra vẻ mình hiểu lắm. Rõ ràng rồi, chưa bao giờ tôi nhìn thấy thằng bé này học hành tử tế. Nhớ hồi đầu gặp Sạ còn chơi trò "trộm long tráo phụng", đổi mấy tờ giấy không hiểu vẽ gì bằng những nét chữ đều đặn thẳng tắp khi Long Đĩnh ghé điện Long Lộc. Cũng không trách được, hồi 6 tuổi tôi còn ngồi khóc hu hu vì bài tập đánh vần chữ "ph" quá khó.

Quan điểm của tôi chính là trẻ con dưới 6 tuổi thì không ép học chữ, học chơi vui và học cách làm người. Sạ thân là hoàng tử, hơn thế nữa tính đến thời điểm hiện tại lại là con trai độc nhất của Long Đĩnh nên khó tránh phải gánh vác trọng trách trên vai. Tuổi còn chưa kịp lớn đã vừa phải học chữ vừa phải học cưỡi ngựa bắn cung. Tôi cúi đầu, nước mắt vô thức chảy ra. Long Đĩnh sẽ chẳng còn tại vị được lâu nữa, Sạ lại càng không thể nối ngôi. Chỉ e rằng sau này khi Lý Công Uẩn đăng cơ thì Sạ sẽ lành ít dữ nhiều.

Tuyệt diệt gia tộc và kẻ đồng minh của triều đại cũ bao giờ cũng là điều mà những vị vua mới lên ngôi phải làm. Nếu có trách chỉ có thể trách Long Đĩnh ngày ấy thấy Lý Công Uẩn ôm xác vua Trung Tông khóc không những không giết mà còn khen tận trung(7), ban chức tước như bây giờ. "Người nào đem lại quyền lực cho kẻ khác thì sẽ tự chọn chôn vùi chính mình.(8)"

"Chị làm sao vậy?" - Sạ ngồi xuống, đưa bàn tay trắng nõn lên khẽ lau nước mắt tôi - "Chị đau quá à, ta gọi Thái y sứ nhé?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play